۰ ????: ?? ۰
۰ ????: ????? ۰Cố Hạnh Chi bị nàng chọc cười, bất đắc dĩ lắc đầu, trở tay khép cửa.Nói xong, lắc thánh chỉ một cái, từ từ mở ra, cao giọng tuyên đọc.
۰┈┈۰“Được, ” Lâm Hoài Cảnh vỗ bàn, đôi lông mày nhíu lại nói: “Vậy Lâm mỗ sẽ hỏi Cố Thị lang có phải vì thoát tội hay không mà có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào, ngay cả loại người bêu xấu gia phong Cố thị đều có thể làm như không thấy?”
Lời này vừa nói ra, cả sảnh đường ngơ ngác.Cho nên chuyện như vậy đối với phái nữ thật sự là một vết nhơ, trong khi với phái nam mà nói, cùng lắm cũng chỉ là chuyện phong nguyệt nào đó mà thôi.Tên công tử bột hắn…
Mặc dù Nam Kỳ không cấm đi lại ban đêm, dân phong tương đối cởi mở, nhưng đối với nữ tử chưa chồng, danh tiết và danh dự luôn luôn quan trọng nhất.Không đợi Cố Hạnh Chi từ chối, Hoa Dương đã cắm đầu đâm vào phòng ngủ của người ta. Gian phòng của chàng bày biện đơn giản, ngay cả chỗ ngồi cũng không có, Hoa Dương đành phải ngồi trên giường, vỗ vỗ bên trong hòm thuốc nhỏ, lấy can đảm, tỏ vẻ hung ác nhìn về phía Cố Hạnh Chi vẫn ngây người ở cửa.Đó là mùi vị từng có mà nàng sắp quên được, giống như quả hồng chưa chín đắng chát.
Cho nên chuyện như vậy đối với phái nữ thật sự là một vết nhơ, trong khi với phái nam mà nói, cùng lắm cũng chỉ là chuyện phong nguyệt nào đó mà thôi.“Ta thật sự không…” Không đợi Cố Hạnh Chi nói xong, tay áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than/730370/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.