۰ ???? + ????: ????? ۰
۰┈┈۰
Cung Nam Kỳ, điện vòm cung.
Chiếc kiềng ba chân tráng men trắng xanh trên hoàng án nghi ngút khói, toả ra một mùi hương đặc biệt.Nói xong hắn nhìn Cố Hạnh Chi, tranh công nói: “Dù sao đây cũng là chuyện của Cố đại nhân, hạ quan không dám chậm trễ.”Bởi vì thân thể của Huy Đế nên trong cung thất không bao giờ thắp hương. Nếu như có thì cũng là vào những lúc gặp mặt quần thần, để xua đi vị đắng cay của thuốc trong căn phòng này.Xu Mật Sử cười lạnh, “Thật ra thì ta muốn sáp lá cà với bọn man rợ Bắc Lương đó để rửa mối nhục xưa. Nhưng các ngươi không cho ta cơ hội! Mỗi năm Bộ Hộ trích bớt lương bổng và lương thực của quân đội thành ba phần. Ngay cả việc kiếm đủ cơm ăn, áo mặc cũng là một vấn đề nan giải, đánh giặc hả? Lấy cái gì mà đánh?”
Bởi vì thân thể của Huy Đế nên trong cung thất không bao giờ thắp hương. Nếu như có thì cũng là vào những lúc gặp mặt quần thần, để xua đi vị đắng cay của thuốc trong căn phòng này.Giữa bầu không khí ồn ào, không biết là ai gân cổ lên rống một câu, “Các ngươi thì có thể lấy bạc, điều ngựa đến cung Bắc Lương vui đùa mà không dám trích bạc ra để cho các tướng sĩ tiền tuyến ăn no mặc ấm. Chẳng trách toàn quân trong chiến dịch Bạch Mã bị diệt hết, trăm nghìn linh hồn trung hồn chôn dưới đất mồ xa lạ!”Liên tiếp ba câu hỏi đều khàn khàn, hoàn toàn không quan tâm đến phép tắc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than/730368/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.