Trăng sà xuống thấp, mọi tiếng bặt thinh. Điển hình là gian phòng riêng hai người đang ở, một cửa sổ chạm rỗng lớn của phòng dành cho khách được đặt đối diện đài hoa ở tầng dưới.
Phong Thành cách Kim Lăng hai mươi dặm ngoài kia lại đương lúc đèn lên rực rỡ. “Nô… nô đi nhầm…” Hoa Dương hoảng hốt lùi về sau mấy bước, vừa mở miệng, chất giọng nhẹ nhàng đã khiến thần hồn người ta mềm nhũn.
Phố xá chằng chịt, hàng quán san sát, nam nữ chen chúc nhau đi đi lại lại, trông chẳng khác nào ma quỷ đi đêm. Dưới mái hiên cong cong là khoảng sân thượng rộng rãi, thành rào đỏ được chạm khắc kiểu hoa văn rỗng, rèm châu phất phơ. Qua ánh đèn dầu lập lòe lung linh, các cô nương khẽ nắm quạt tròn che miệng cười duyên, búi tóc xinh đẹp, mềm mại quyến rũ.
Không khí phảng phất mùi phụ nữ âm ấm ngòn ngọt, xen lẫn cùng mùi và tiếng nam nữ giao hoan, khung cảnh mơ hồ dưới đèn lồng đỏ đong đưa. Ngọn nến trong phòng lung lay theo nàng, như bị cuốn vào trận gió lớn cuồn cuộn.
Hoa Dương đứng ngoài phòng riêng ở tầng ba lầu Tầm Hoan, nâng cây trâm hoa mạ vàng đính bướm đêm tung cánh trên đầu. Vốn là nơi tìm thú mua vui, mọi người hiển nhiên không kiêng kỵ gì. Trên đài dâm từ diễm khúc hòa với nhau, dưới đài đã bắt đầu có người không nhịn được nữa mà biểu diễn ngay tại chỗ. Nhất thời, âm thanh dâm dục hóa sóng triều, vang không dứt bên tai. Giọng nói êm ái hút hồn bị một bàn tay hằn vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than/730360/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.