Thẩm Chiếu Độ không thích trở về Hầu phủ, hắn cảm thấy Hầu phủ quá lớn, một người ở đó quá vắng vẻ trống trải, bình thường sau khi bãi triều hắn luôn thích cùng mấy người huynh đệ xuất thân từ cùng một doanh trại đến quán rượu giết thời gian.
Nhưng lần này thì không, hắn vừa mới ra khỏi cửa cung đã thấy hai con ngựa đậu ở bên ngoài cổng, một ngựa là của Thái bộc tự khanh Đổng Thương, một con khác là của Binh bộ thị lang Mạnh Phương, hai người bọn họ nhìn thấy hắn đi ra thì đồng thanh gọi.
"A Độ, quán rượu Tùng Xuyên mới mang đến một mẻ rượu từ Triệu Châu tới, ngươi có muốn đi nếm thử rượu từ quê hương mình không?"
"Trong phủ có chuyện thứ lỗi không thể phụng bồi được." Hắn tung người nhảy lên ngựa, mặt mũi đầy vẻ vui mừng, "Lát nữa cứ ghi sổ tính cho Chiêu Vũ Hầu phủ là được."
Vó ngựa phi nhanh trên con đường làm quan rộng mở.
Thẩm Chiếu Độ vung roi ngựa lên một cái, con ngựa móng trắng lông đỏ đã theo hắn chinh chiến Nam Bắc ngạo nghễ rong ruổi trong nội thành, bụi đất tung lên mù mịt, không chút mảy may bản thân đã khiến nhiều người căm ghét.
Tối hôm qua ngọn sóng trong lòng hắn dâng trào dập dìu cả một đêm, trước khi trời sáng vẫn không thể nào nhịn được, cởi y phục của Thẩm Nghê ra xoa nắn sờ bóp một hồi, cho đến khi hắn nghe thấy nàng không kiểm soát được rên rỉ mới thu tay lại đứng dậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than-duoi-vay/2850939/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.