Dưới cái nhìn chăm chú của bức tượng Phật to lớn trang nghiêm, thất tình lục dục đang dần lan rộng ra và lớn lên.
Sức nóng của mặt trời rực lửa xuyên qua mái ngói tựa như một mũi kim, chiếu từng chùm tia sáng xuống bảo điện rộng lớn trống trải.
Miếng lê trắng tròn đã biến mất, chỉ còn lại dòng nước trắng trong ngọt ngào khuấy đảo giữa răng môi.
Bản tính chiếm đoạt ẩn giấu trong xương máu lại nổi lên, một tay Thẩm Chiếu Độ ôm lấy mặt Thẩm Nghê, để nàng có thể dễ dàng đón nhận nụ hôn càng lúc càng dồn dập tới tấp của mình, một tay khắc đặt lên nơi mềm mại, mạnh mẽ xoa nắn.
Thẩm Nghê bị hắn bóp cả người mềm nhũn, chỉ có thể vòng tay qua cổ ôm lấy hắn như đang ôm lấy khúc gỗ nổi, kết quả lập tức bị hắn lợi dụng nơi trống trải thuận thế đè nàng xuống tấm bồ đoàn.
“Chàng lại nữa rồi!” Thẩm Nghê kéo lỗ tai hắn,
Vành tai trong tay mềm mại đến bất ngờ, nàng không nhịn được nhéo vành tay hắn vân vê mấy cái, Thẩm Chiếu Độ đang đè trên người này không khỏi hít một hơi thật sâu.
Khó khăn lắm mới bắt được điểm yếu của hắn, Thẩm Nghê càng mạnh bạo bắt nạt hắn, một tay còn lại dày vò lỗ tai còn lại của hắn: “Sau này còn dám ở trước Thần Phật càn rỡ như vậy không?”
Lỗ tai Thẩm Chiếu Độ vừa đỏ vừa mềm, sờ sờ một hồi dường như có thể sờ ra cả máu, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than-duoi-vay/2850835/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.