Ngày Tiêu Loan ngự giá thân chinh đã định nửa tháng sau. Nhưng trước khi rời đi, hắn cần phải thâu tóm thế gia, củng cố hoàng quyền, ngăn ngừa nội loạn.
Đứng mũi chịu sào tất nhiên là một nhà Thành quốc công “Cậy sủng sinh kiêu”.
Hắn không giấu Thẩm Họa, bởi vì nàng là một người cực kỳ biết giữ lấy mình. Nếu để cho nàng chọn lựa giữa phụ thân và tính mạng của bản thân, nàng chắc chắn sẽ chọn chính mình.
Thẩm Họa đúng là không khiến hắn thất vọng, nàng lập tức nhổ sạch toàn bộ tai mắt Thành quốc công cắm ở trong cung, sau đó đẩy hắn ngã ra long tháp.
“Ta vì chàng mà đắc tội cả nhà, Tam Lang định bồi thường ta thế nào đây?”
Trước khi ở chỗ này, hai người đã làm một lần, nhưng khi đó chỉ có xuân thủy của Thẩm Họa chảy xuống giường, không hề thấy một giọt dương tinh trắng đục nào
Tiêu Loan biết nàng muốn cái gì, cầm lấy gối lót dưới eo nàng.
“Trong khoảng thời gian ta xuất chính, nàng ngoan ngoãn ở trong hậu cung chờ ta, bất kể trên triều có xảy ra chuyện gì cũng đừng quan tâm.”
Thẩm Họa vội vã cầm lấy hắn đưa vào trong miệng huyệt của mình, đến khi long căn của hắn hoàn toàn đi vào trong, mới ngoan ngoãn nói: “Lúc chàng đi Mạc Bắc sẽ nhớ ta chứ?”
“Nàng thì sao?” Tiêu Loan hỏi ngược lại, bàn tay đỡ lấy cổ nàng, dưới thân không ngừng ra sức rút ra cắm vào thật nhanh, trong từng tiếng rên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than-duoi-vay/2850801/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.