Tần Tử Sở cũng tâm tình kích động ôm lấy Doanh Chính, đem mặt chôn vào bên gáy hắn, hít sâu một hơi hương vị ấm áp đặc biệt trên người Doanh Chính.
Nhưng câu nói đầu tiên hắn mở miệng lại hoàn toàn bất đồng với suy nghĩ của Doanh Chính: “A Chính, người mà ngươi phái cho ta, trung thành đều chết sạch, còn sống cũng đều là gian tế, phải cẩn thận. Đừng để bọn họ tới gần ngươi.”
Doanh Chính cúi đầu ưng thuận, nhưng không nói thêm nữa.
Hắn ôm cả người Tần Tử Sở ngồi trên ngựa, hướng về nơi chuẩn bị tạm thời phi nhanh mà đi.
Đầu tiên nhìn thấy Tần Tử Sở, Doanh Chính cũng đã yên tâm.
Nhưng sau khi tâm lý chiếm được thỏa mãn, Doanh Chính lập tức nổi lên suy nghĩ khác, hắn cần Tần Tử Sở hoàn toàn triển khai thân thể với hắn, để chứng minh sự tồn tại chân thật của Tần Tử Sở bên cạnh mình.
Nếu không, bất luận Tần Tử Sở an ủi hắn thế nào, đối với Doanh Chính mà nói đều không đủ.
Sân nhỏ thập phần sạch sẽ nở ra vài nhánh hoa đào, chim tước xù lông nấp trong nhánh hoa “Chiêm chiếp” đùa giỡn truy đuổi nhau, tiếng kêu thanh thúy mà vui vẻ, như chúc mừng một cuộc cuồng hoan.
Nhưng Doanh Chính không có bất kỳ tâm tư nào chú ý cảnh đẹp thích ý như vậy.
Từ khi xuống ngựa, hắn đã đem Tần Tử Sở ôm vào trong ngực, đi nhanh hướng vào phía trong.
Trên chân Tần Tử Sở vô cùng đau đớn, cũng không cố gắng thoát khỏi ôm ấp của Doanh Chính, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tan-kim-linh-tu/4907109/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.