Bạch Chỉ lờ mờ nói:" Ngươi có chắc hắn là Khúc Tử Mặc"
Thất Tử liền đáp lại bằng giọng điệu chắc nịch:" Nhất định là huynh ấy,dù huynh ấy có biến thành tro ta vẫn nhận ra"
Tiếp theo,các trận đấu được tiếp tục diễn ra,các trận đấu cho tất cả chiêm ngưỡng,vẻ đẹp của tiên pháp, các chiêu thức độc đáo của từng môn phái,còn có những nhân vật to lớn,tất cả đều là những thứ mới mẻ đối với nàng
"Số 3..4.5.6. 9. 10. 14 16.. " I
Tiếng nói nồng nhiệt của Tiểu Nhi cất lên âm vang :" Trận đấu tiếp theo sẽ là số 16 Hồ Miêu cô nương đến từ
Nhân Miêu và số 17 Thất Tử cô nương đền từ Liêu Phủ"
Đã tới lúc nàng ra sân,tâm trạng nàng không có chút căng thắng,thậm chí còn có phấn khởi, nàng ung dung bước lên khán đài, từng bước của nàng tựa hoa rơi mặt hồ,nhẹ nhàng lại thanh tao
Đối ngược lại nàng,nữ Hồ Miêu cũng đến bước tới cùng với bước chân của nàng, Thất Tử khẽ đưa mắt nhìn nàng ta liền bị nàng ta bắt gặp nàng ta liền nhoẻn miệng cười ,cảm giác nụ cười của nàng ta rất có ý đồ khác.
Thất Tử liền quay mặt đi,tiếp tục bước lên khán đài,điều kì lạ lúc này khi nàng xuất hiện cùng với Hồ Miêu, bên dưới các môn sư đều im ắng lạ thường,đã không còn tiếng ồn ào như trước.
Bước lên khán đài, nàng đứng vững người,mái tóc màu trắng bạch của nàng không ngừng toả sáng dưới ánh nắng nhẹ, bộ dáng nàng thật sự không phù hợp đến nơi đánh đấm, làm người ta cảm giác nàng chỉ đang đi ngắm cảnh.
Bên dưới đột nhiên có tiếng nói lớn vang lên:"' Thất Tử cô nương..!cô mau nhận thua, đối thủ của ngươi chính là sát thủ máu lạnh bậc nhất giang hồ,nàng ta sẽ không tha mạng cho ngươi...!!!"
Nàng khẽ cúi mắt nhìn xuống phía người bên dưới, ánh mắt nàng đầy sự nhẹ nhàng,thư thái, nàng khẽ nở nụ cười nhạt cất lời đáp người bên dưới:" Đa tạ đạo hữu"
Nói xong ánh mắt nàng liền rời đi,rồi cất tiếng nhẹ tênh:" Bắt đầu đi"
Tiểu Nhi liền phản hồi :" 1...2....3.. trận đấu bắt đầu..!!"
Tiếng hô bắt đầu trận đấu vừa vang lên,ánh mắt hiền lành của nàng liền chuyển đổi trạng thái, ánh mắt sắc bén lại bình tĩnh khởi đầu một trận đấu
-" Thức thứ nhất ' Tơ Bạch'" -
Ngay lập tức Thất Tử phát động ra các sợi chỉ được bắn ra từ đầu ngón tay,từng sợi mạnh mẽ nhanh chóng về lấy về phía Hồ Miêu,nàng ta liền phản ứng nhanh nhẹn bay nhảy để tránh né, Thất Tử khẽ nở nụ cười tà mị,như tất cả đã nằm trong lòng bàn tay nàng
-" Nhị Thức' Mạng Tơ '"-
Ngay lập tức các mũi chỉ liền nhanh chóng tìm điểm bám,tạo thành một mạng nhện khống lồ bao bọc lấy Hô
Miêu, nàng tĩnh lặng quan sát miêu hồ,chiêu thức này có mục đích chính là cầm chân đối thủ,giờ đây muốn đụng nàng nhất định phải vượt lướt
Hồ Miêu ánh mắt đã hơi thay đổi,nhưng cũng ngay lập tức hiểu dược tình hình, những ngón tay của nàng ta liền nhanh chóng biến hóá thành những móng tay dày ngoằng lại rất sắc bén, nàng ta nhanh chóng phản đòn, tấn công dày đặc xé rách đống tơ nàng bày ra,những sợi chỉ vốn sắc bén cứng cáp của nàng lại chỉ như một sợi chỉ thông thường trước mũi nhọn của Hồ Miêu
Thất Tử mở đôi mắt tinh khôi, cẩn thận đưa những đường cào vào mắt,nàng đang cố tìm điểm yếu của nàng ta:"
Tốc độ,sát thương đều ngang nhau ,thật không tồi,nhưng sức bền nhất định sẽ không thể tốt hơn nàng"
Nàng âm trầm suy nghĩ trong giây lát mũi móng sắc bén liền lao đến nàng, Thất Tử không khỏi giật mình,rõ ràng vừa rồi còn Hồ Miêu còn đang phá đống tơ của nàng vậy mà đã nhanh chóng tới đây tấn công nàng
Bạch Chỉ cất tiếng nhanh chóng:" Mau mở Thủ Chi.."
Ngay lập tức nàng phát động Thủ Chỉ tất cả Bạch Chỉ nhanh chóng ôm lấy nàng tạo thành một hình tròn như một gói kén bướm,che cho nàng khỏi đòn tấn công ám sát của Hồ Miêu
Trận chiến của nàng và Hồ Miêu hấp dẫn không kém cạnh số 1 và số 2 thậm chí còn có phần hấp dẫn hơn,do cả
2 đều ngang lực,cùng có thể phát động ra các tuyệt chiêu hoa mỹ
Lúc này các mũi móng sắc của Hồ Miêu đã vô tác dụng đối với đống tơ bao quanh nàng,những sợi tơ này hình như cao cấp hơn các chiêu thức vừa nãy,Hồ Miêu đã không thể làm xước đi Bạch Chỉ,Hồ Miêu cũng nhanh chóng
thu lại móng vuốt,nàng ta quyến rũ đứng im,miệng còn liềm liếm môi mấy cái như thể, nàng ta vừa thưởng thức một món ăn ngon.
Hồ Miêu chợt cất giọng yểu điệu:" Tiểu muội muội,ban đầu muội không nên đến đây"
Câu nói của Hồ Miêu khiến nàng có chút nghi ngoặc,đang đánh nhau lại nói câu này là có ý gì,cảm giác nguy hiểm lam tới nàng.
Hồ Miêu bình tĩnh, nàng ta đột nhiên lùi bước xa,tạo thành một khoảng trống vừa đủ
" Hồ Miêu Đại Trảm!"
Nàng ta vừa dứt lời liền lập tức khai triển pháp lực, cả người nàng ta xuất hiện vầng sáng u tối xung quanh toả ra áp khí không ngừng,bầu trời như cũng bị linh khí của nàng ta làm cho tối đi
Trên không trung đằng sau Hồ Miêu liền xuất hiện một ảo ảnh to lớn có hình dạng của một Hồ Ly 1 đuôi to lớn,áp khí toả ra khiến gió không ngừng thổi mạnh,Hồ Miêu nở nụ cười kiêu ngạo khẽ nâng tay chỉ về phía Thất Tử lạnh giọng nói
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]