🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khả An nhất thời im bặt không biết nói thêm gì,Bạch Chỉ cũng không đợi Khả

An nói tiếp liền nói " Ta đưa nàng về,tạm biệt"

Sau đó cất bước đi,nhưng chỉ mới bước được hai bước chân,liền bị Bạch Kính đưa tay chặn lại,Bạch Kính ánh mắt khẽ tối sầm lại,chàng thẳng thừng nói

" Thần khí đây so với lời kể truyền thuyết có vẻ rất khác "

Bạch Chỉ nâng mắt âm trầm không hiểu nói " Ngươi có ý gì "

Bạch Kính nhún vai khẽ lắc đầu khoé môi cong lên lạ kì,chàng nói tiếp " Tiểu Bạch,biểu hiện thân mật của ngươi với chủ nhân không giống như các trưởng lão khi xưa nói"

Nói tới đây,gương mặt Bạch Kính chậm rãi cúi thấp ghé sát vào gương mặt Bạch Chỉ tinh quái thả hơi thở vào mặt Bạch Chỉ,chàng cất giọng nói đậm phần tinh nghịch

" Có phải ngươi sau khi hoá hình người đã rơi vào tình yêu với chủ nhân rồi không"

Bạch Chỉ mở lớn mắt,như không thể ngờ chàng ta có thể nói ra câu này, ánh mắt Bạch Chỉ tức khắc né đi,hắn đột nhiên có chút lắp bắp âm thanh cũng nhỏ dần" Ngươi....hỗn xược...ta là thần khí...sao lại có thể nảy sinh thứ tình cảm đó với nhân loại"

Bạch Kính như đã nhìn ra cảm xúc của Bạch Chỉ,chàng lùi về sau,ánh mắt như đang dò xét gì đó,Bạch Kính nhẹ cất lời

Ta khuyên ngươi sớm muộn bỏ cái thứ tình cảm đó với muội ấy,ngươi biết rõ muội ấy đã có một cái gai trong lòng từ lâu,nếu ngươi còn cố chấp cái gai đó sớm muộn sẽ làm ngươi đau"

Tới đây Bạch Kính chưa chịu dừng lại tiếp tục sát muối " Huống hồ muội ấy chỉ coi ngươi là vũ khí vô tri vô giác,bên cạnh bầu bạn,nhưng ngươi lại có ý đồ với muội ấy không sợ muội ấy sợ hãi ngươi sao"



Bạch Chỉ cúi đầu không đối diện với hắn,che giấu đi cảm xúc của mình bằng gương mặt ơ thờ,sau đó liền chậm rãi rời đi,lúc này Bạch Kính cũng không còn lời để nói chỉ có thể đứng quan sát bóng người rời đi

Lúc này Khả An mới hoảng hốt lên tiếng

" Vậy mà Bạch công tử đoán trúng thật,ta không thể ngờ!!!"

Bạch Kính khẽ nhướn mày ranh mãnh,đôi mắt luôn hướng về phía người vừa di

" Ta cảm thấy rất hứng thú với hắn,biểu cảm trên gương mặt của hắn rất thú vị"

Khả An khẽ lắc đầu đánh giá Bạch Kính rồi nói " Công tử thích làm người khác khó chịu lắm sao?"

Bạch Kính không đáp lại nàng,nhưng đáy mắt đã không giấu được vẻ thích thú

Tại phòng của Thất Tử,Bạch Chỉ đã thành công đưa nàng về,tấm lưng nhỏ bé nhưng rất có lực,hắn đặt nàng lên giường,chỉnh cho nàng dáng nằm thoải mái, còn mình thì ngồi bên cạnh nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp kiều diễm của nàng.

-Hình như đúng như lời tên Bạch Quái đó,ta cũng là có tình cảm khác biệt đối với nàng ta,đó là tình yêu sao?-

Trong suốt khoảng thời gian hắn ở bên trong nàng,hắn biết nàng đã trải qua từng câu chuyện gì,hắn còn biết Thất Tử phải lòng Tử Mặc từ bao giờ hắn biết tất cả mọi thứ về nàng,mỗi lần nàng buồn phiền hắn liền lén lút thi triển phép tạo cánh hoa rơi làm tâm trạng nàng vui vẻ,không biết từ bao giờ hắn đã dành

cho nàng cảm xúc đặc biệt

Khi Tử Mặc rời đi hắn có một cảm xúc hài lòng kì lạ bên trong, trái ngược với Thất Tử,từ lúc đó hắn như đã có tự tin bước ra gặp nàng,nhưng hôm nay một lần nữa hắn lại muốn trở về thành một sợi chỉ.



Bạch Chỉ dần chìm vào suy tư của mình,chợt giọng nói nhẹ nhàng của Thất Tử vang lên phá tan bầu không khí u sầu

' Tiểu Bạch,ngươi đưa ta về sao"

Bạch Chỉ đưa mắt nhìn nàng nhưng không nói lời nào,dưới đáy mắt Bạch Chỉ Thất Tử nhìn ra tâm trạng buồn rầu của hắn,nàng vội ngồi dậy lóng ngóng nói

" Tiểu Bạch,ai bắt nạt ngươi sao?"

Bạch Chỉ khẽ lắc đầu,nàng càng thêm lo lắng nói tiếp" là Khả An sao,ưm...không phải Khả An nhỏ mềm như vậy sao có thể bắt nạt ngươi, ta đoán nhé.....có phải là Kính Ca không"

Bạch Chỉ lần này không lắc đầu nhưng cũng không nói lời nào,nàng liền cho rằng mình đã nói đúng" Ngươi đừng để bụng,Kính ca bình thường rất tốt nhất định là hôm nay Kính ca đã ăn phải đồ cay"

Nhìn thiếu nữ ngây ngô trước mắt Bạch Chỉ như được chữa lành,khoé môi hắn cong I dần lên như đã trút được buồn phiền,Bạch Chỉ nhẹ nhàng nói

Không phải,chỉ là ta vừa từ bỏ thứ quý giá nhất mà ta có được"

Thất Tử không hiểu gì,nhưng thấy Bạch Chỉ đã bình thường liền cố gắng trấn an hắn một chút,nàng đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu mềm của Bạch Chỉ ân cần nói

" Từ bỏ thứ quý giá nhất,có thể là ngươi đã từ bỏ được chấp niệm, ta tin người sẽ sớm nhận lại được thứ khác đền bù xứng đáng"

Nàng vĩnh viễn không biết được thứ hắn từ bỏ chính là tình yêu của hắn đã dành dụm dành cho chính nàng,rồi thứ tình cảm ấy của hắn sẽ trôi vào lãng quên

Thất Tử an ủi cho Bạch Chỉ xong liền nhớ ra gì đó,rồi nói:" A..đúng rồi,ta muốn thực hành chiêu thức đầu tiên"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.