Dịch quán dưới màn đêm trầm mặc lạ thường.
Phát hiện Diệp Tích Linh quay lại, Trì Thu tức khắc phóng ra từ chỗ tối, tung mình lên không mở cửa sổ ở lầu hai, sau đó ra hiệu đã an toàn. Thấy thế, y khẽ vuốt cằm, tay bồng Phó Tranh bay vút một phát đã đứng ngay cửa, ôm nàng đặt ngay ngắn trên giường, rồi ra phóng ngoài giải huyệt cho Hải Tĩnh và Nặc Nghiên đang ngủ say. Hai nha hoàn không hề phản ứng gì cả, chỉ có tiếng thở khe khẽ.
Diệp Tích Linh quay lại phòng trong, đứng bên giường ngắm nhìn Phó Tranh, nhếch mép: Phó Tranh, nếu sau này bổn vương có hứng thú sẽ cùng chơi đùa tiếp với ngươi!
Y giơ hai ngón tay giải huyệt cho nàng, sau đó thân hình cao to nhanh chóng lướt về phía cửa sổ, nhảy từ tầng hai xuống. Y cùng Trì Thu và Trì Băng, ba bóng đen lao vút vào đêm tối!
Tất cả mọi việc quay trở lại bình thường, như chưa từng có chuyện gì xảy ra, yên lặng không một tiếng động.
Ít phút sau, Phó Tranh đang mê man từ từ tỉnh dậy, đôi mắt chớp chớp. Trong bóng tối, nàng sực nhớ lại chuyện xảy ra trước khi hôn mê, lập tức đưa mắt tìm kiếm bóng hình người nam nhân đó, gầm nhẹ: "Nhâm Nam Nghê, bổn công chúa nhất định sẽ nhớ kĩ ngươi, nhất định thế!"
Trút xong, nàng ngừng một chút, nhưng không thấy hồi âm, cũng chẳng phát hiện thấy bóng đen nào. Thâm tâm Phó Tranh hốt hoảng, phản ứng đầu tiên chính là: y đưa nàng vứt ở nơi xó xỉnh nào rồi!
"Người đâu! Người đâu!" Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-phuong-thac-tu-thu-thien-ha/1011383/chuong-31.html