Phó Tranh lập tức cảm thấy mình hít thở không nổi, dường như tất cả không khí đều bị y đoạt đi, chỉ còn lại cái đầu trống rỗng.
Trong đêm tối, người nam nhân ấy cuồng tình trên người nàng, tùy ý xâm lược mỗi một tấc trên thân thể non nớt. Trong khoang miệng nàng, lưỡi của y đảo khuấy, quấn lấy lưỡi nàng, khiến nàng không thể không bị động mà tiếp nhận. Nàng vẫn luôn nghĩ, chỉ có giữa nam nữ yêu thương nhau hoặc giữ phu thê mới làm chuyện vô cùng thẹn thùng này. . . . . .
Nhiều lần nàng đã tưởng tượng rằng, phò mã chính là Dao ca ca, huynh ấy sẽ mở chiếc khăn hỉ, rồi sẽ từ từ dịu dàng mà hôn nàng. . . . . . Thế nhưng, hôm nay tất cả đều đã hết rồi, không còn gì nữa cả. Trên thực tế, từ giây phút nàng bước ra khỏi đất Đại Chu, hai người đã hoàn toàn vĩnh biệt. . . . . .
Nước mắt cứ tuôn chảy không ngừng. Phó Tranh nhắm chặt mắt, ép mình không được phát ra âm thanh đáng xấu hổ đó, nàng không thở hổn hển, không thừa nhận. . . . . .
Cuối cùng, đến khi nàng cảm thấy mình sắp hít thở không được mà ngất đi trong kích tình mãnh liệt, y mới chịu tha cho bờ môi nàng, nặng nề thở gấp một hơi, đầu lưỡi nóng hổi sau khi trêu chọc khoang miệng lại dời đến vành tai, ngậm trong miệng cắn cắn. Bàn tay to của y lướt nhẹ qua mỗi chỗ trên thân thể nàng, sau cùng lại dừng lại bầu ngực sữa đẫy đà, xoa nắn vuốt ve.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-phuong-thac-tu-thu-thien-ha/1011379/chuong-27.html