"Thái hậu giá lâm!"
Một tiếng hô lớn hơi chói tai từ ngoài điện truyền vào. Bàn tay to của Diệp Tích Thuấn vốn muốn đang đỡ lấy Diệp Tích Linh bỗng dừng lại, cười hớn hở, "Hoàng đệ, chắc là Thái hậu đã nghe tin đệ bị thương nên mới đến thăm đây!"
Diệp Tích Linh kinh ngạc nhíu mày, "Thái hậu gần đây phượng thể không khỏe, thần đệ sao dám để hậu đại giá đến đây thăm?"
"Thái hậu đối đãi với đệ như thân tử, không nóng lòng sao được?" Diệp Tích Thuấn khẽ cười, dìu thân thể Diệp Tích Linh nằm xuống lại, "Đệ cử động khó khăn, không cần câu nệ lễ nghi!"
Đang nói chuyện, tất cả mọi người trong điện Sùng Văn, bao gồm cả thái y quỳ xuống đất, "Tham kiến Thái hậu nương nương!"
Một nữ nhân chừng hơn bốn mươi được ma ma dìu đang sải bước vào. Bộ cung bào đỏ thẫm, đính trên đó là những hạt trân châu nho nhỏ sáng cả mắt. Trên cung bào thêu những đóa hồng mẫu đơn vô cùng sắc sảo, viền áo còn được thêu bằng chỉ bạc không những tôn lên vẻ quý phái còn thêm phần dịu dàng. Đôi bàn tay trắng tuyết vẫn còn rất mịn màng, điểm nhấn trên đó là chiếc nhẫn đá được chạm khắc hình bồ câu tinh xảo. Cổ tay trắng ngần đặt trên tay ma ma đeo một bộ vòng tay phỉ thúy màu bích lục lộng lẫy vô cùng. Bước chân nhẹ nhàng, ung dung, cao quý mỹ lệ.
Đây là sinh mẫu của hoàng đế Diệp Tích Thuấn, hoàng hậu của tiên đế, vốn là danh môn khuê tú gia thế hiển hách, khuê danh là Hà Diệu Phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-phuong-thac-tu-thu-thien-ha/1011359/chuong-8.html