Sáu tháng trước.
Giữa vùng sa mạc phương Bắc, tiếng sáo của người Khương vang lên trong trẻo nhưng không ngăn được bão cát mịt mù.
Hàng ngũ đưa hôn dài tít tắp không nhìn thấy đuôi. Đội hộ vệ mặc áo giáp đỏ bao quanh một cỗ xe được trang hoàng lộng lẫy, buồng xe có chữ hỷ thêu đỏ thẫm, bức màn che màu hồng có đính hạt trân châu buông xuống. Theo sau đó là cả mười cỗ xe ngựa khác, chất đầy đồ cưới và lương khô, nước uống dùng trên đường.
Đầu tháng hai, xuất phát từ kinh thành nước Đại Chu tới bây giờ đã đi được một tháng.
Gió thổi màn lung lay. Những hạt trân châu va vào buồng xe phát ra tiếng leng keng leng keng lanh lảnh, như bài hát ru êm dịu đưa cô gái đang dựa trên giường chợp mắt nghỉ ngơi tiến vào mộng đẹp.
Trong giấc mơ, tiếng chuông buổi sớm vang vang, nhẹ nhàng lọt vào tai. Sau hậu viện đầy cây phong, một hình dáng nho nhỏ ra sức chạy vội vã, chân đạp cả trên lá kêu "xoạt, xoạt". Có vài chiếc rơi xuống vướng trên quần áo, một mảnh nằm hẳn trong lòng bàn tay nàng. Cuối cùng, người nàng kiệt sức, ngã lăn ra, chiếc lá nắm trong tay nhăn nhúm hết, khóc òa lên, "Diêu ca ca, huynh ở đâu. . . . . ."
"Công chúa!"
Tiếng gọi khẽ lo lắng đánh thức Phó Tranh từ giấc mộng. Nàng từ từ mở mắt, nhìn tỳ nữ đang trông chừng cạnh giường, nhẹ nhàng cười một tiếng, "Hải Tĩnh, có việc gì thế?"
"Công chúa, người vừa nằm mơ sao?" Người tỳ nữ tên Hải Tĩnh, vóc người vừa phải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-phuong-thac-tu-thu-thien-ha/1011352/chuong-1-2.html