*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kinh đô. Toàn châu.
Mảnh trăng tàn cô tịch ảm đạm phía chân trời, khí lạnh bao trùm đô thành Sóc Phương thành một vùng trắng xóa. Tuyết đọng phủ lên hai bên con đường lát đá rải rác giấy vàng, trong nhà của dân chúng vốn nên là đèn đuốc rực rỡ hầu hết đều chìm vào tối tăm chết chóc.
Vệ binh thủ thành từ ban ngày đã bắt đầu khép chặt cửa thành, không có lệnh của triều đình, bất luận kẻ nào cũng không thể rời khỏi kinh thành. Nơi Toàn châu phồn hoa náo nhiệt nhất Sóc Phương đã trở thành một hòn đảo bị cách ly cô độc với thế giới bên ngoài.
Ba mặt giáp biển, một mặt Sóc Phương tiếp giáp với Bắc Liêu, tọa lạc tại hướng Đông Bắc của đại lục xa xưa này. Suốt mấy trăm năm qua nó vẫn luôn là nước chư hầu của Tân Tống, nhưng từ khi Thành Hữu Đế lên ngôi mạnh mẽ chinh phạt, trước sau đã động võ cùng nhiều quốc gia khác, dần dần đối với mẫu quốc Tân Tống cũng mang lòng không phục. Đợi đến khi quân chủ Tân Tống tạ thế, ấu đế đăng cơ, Sóc Phương liền bắt đầu cắt giảm vật tiến cống, rất có ý không muốn tiếp tục thần phục.
Ấu chủ Tân Tống đăng cơ khi chỉ mới sáu tuổi, thái hậu cũng không phải người khôn khéo giỏi giang, đại sự trong triều đều dựa vào hoàng thúc xử lý. Không bao lâu liền có người lấy lý do hoàng thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-phuong-minh/2912368/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.