Chị... Điềm Điềm?
Sau khi ăn điểm tâm xong, thời gian cũng không còn sớm, bốn người không tiếp tục ở lại cổ trấn, trả phòng, lái xe đi vào nội thành dạo chơi.
Chiều bốn giờ hơn, bọn họ đi ra từ vườn cảnh vô cùng nổi tiếng ở địa phương, lên đường về thẳng Hải Thành. Quẩy hết hai ngày, Trần Hi Trúc và Doãn Phồn Lộ đều hết năng lượng, quyết định không sắp xếp hoạt động vào buổi tối, nghỉ ngơi cho đã.
Thời gian được giãn ra, Trần Hi Trúc nổi hứng, muốn đến chung cư Phó Tư Điềm ở xem thử. Hiển nhiên Phó Tư Điềm không từ chối.
Gần đến giờ ăn tối, xe ra khỏi cao tốc, chạy vào trong thành phố. Thời Ý hỏi bọn họ tối muốn ăn gì, Doãn Phồn Lộ nói mình ăn gì cũng được, Trần Hi Trúc cũng vừa định trả lời "Gì cũng được", tầm mắt bỗng lướt về phía mấy cô gái trẻ tuổi đang cười nói bước ra từ siêu thị trên đường dành cho người đi bộ đằng trước.
Thoạt nhìn độ tuổi các cô gái cũng chỉ tầm đại học, sóng vai mà đi, mỗi người xách một bên quai túi nhựa lớn, có thể lờ mờ nhìn thấy bên trong đầy ụ nguyên liệu nấu ăn tươi sốt, thoạt nhìn nếu không phải ăn lẩu thì là ăn đồ nướng.
Tính háu ăn của Trần Hi Trúc ngay lập tức bị khơi gợi.
"Ăn lẩu được không?" Trần Hi Trúc quay đầu lại hưng phấn hỏi.
"Được đó." Thời Ý đánh vô lăng, thoải mái hỏi: " Tư Điềm, cậu có đề cử quán nào không?"
Phó Tư Điềm vừa định trả lời, Trần Hi Trúc đã nối gót hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505580/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.