Chúng ta đi chung nha?
7 giờ 45 phút sáng ngày tiếp theo, Thời Ý cùng Trần Hi Trúc, Doãn Phồn Lộ đến trước khu nhà Phó Tư Điềm sớm hơn dự kiến. Trước cổng khu nhà không tiện dừng xe lâu, Thời Ý bèn lái lên trên một chút, đậu ở điểm đỗ xe tạm thời.
Trần Hi Trúc gửi tin nhắn cho Phó Tư Điềm, báo với cô bọn họ đã đến, để cô chuẩn bị xong xuôi rồi xuống bất kỳ lúc nào cũng được. Phó Tư Điềm gần như trả lời tin nhắn ngay lập tức, nói mình cũng đã xuống dưới, đang đi bộ ra ngoài, sắp đến cổng khu rồi.
Thời Ý và Trần Hi Trúc hạ kính xe quay đầu nhìn bên ngoài, không bao lâu, quả nhiên thấy Phó Tư Điềm thướt tha xuất hiện ở cổng khu nhà với chiếc ô che nắng màu xanh nước biển.
Cô mặc áo thun trắng giản đơn, quần jean xanh nhạt, mái tóc mềm mượt màu hạt dẻ được búi thành búi trên đỉnh đầu, lộ ra cái gáy thon dài trắng như tuyết, cả người xinh đẹp thuần khiết, tựa như lan trúc vẫn còn đọng sương đong đưa sừng sững dưới vầng mặt trời của buổi sớm mai.
Thời Ý nhìn đến không thể rời mắt, Trần Hi Trúc cười nhạo: "Thời Ý, có phải hôm qua hai người lén lút liên lạc riêng không, hôm nay ăn mặc giống nhau như vậy, có hơi ăn ý rồi đó."
Hôm nay Thời Ý cũng mặc áo thun trắng, quần jean, nhưng khác với nét đẹp thanh tú của Phó Tư Điềm, cả người Thời Ý càng toát lên khí chất, thanh mát đoan trang, tựa như đóa hoa cao lãnh dưới nền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505572/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.