Cô ấy kết hôn rồi sao?
Kế hoạch cùng nhau lập ra hồi yêu nhau năm 20 tuổi – muốn đến Hải Thành sinh sống, năm 28 tuổi, bọn họ đều thật sự làm được, chỉ là không ngờ lại ở dưới tình huống như vậy.
Thời Ý không biết nên nói là cơ duyên xảo hợp, hay là, số phận trêu ngươi.
Cận Minh Nhược hoàn toàn không biết gì cả đứng lên, đáp lại câu chào hỏi của Phó Tư Điềm: "Không sao, bà chủ Phó có tiếng tăm, kinh doanh phát đạt thôi mà."
Cận Minh Nhược đã chuẩn bị sẵn sàng xem Phó Tư Điềm khéo léo với khách hàng sẽ khách sáo với mình ra sao, nhưng bất thường, Phó Tư Điềm đứng ở cửa chẳng ừ chẳng hử, kinh ngạc, tầm mắt dán chặt lên người Thời Ý.
Sự trầm lặng quái dị xuất hiện hai giây trong phòng bao.
Cận Minh Nhược chủ động giới thiệu: "Vị này chính là bạn tôi, kiêm sếp tôi, tổng giám đốc Thời, Thời Ý. Bà chủ Phó không cần căng thẳng, cậu ấy là tiện đường đưa tôi sang đây, nghe nói bà chủ Phó cũng tốt nghiệp Thân Đại, tuổi trẻ tài cao, nên muốn vào kết bạn." Nói rồi, Cận Minh Nhược nghiêng đầu nhướng mày, vẻ mặt kiểu "Sao nào, tôi không lừa cậu chứ" nói: "Thời Ý, vị này chính là bà chủ Phó trăm nghe không bằng một thấy, Phó Tư Điềm."
Thời Ý vẫn không tránh không né nhìn chằm chằm Phó Tư Điềm. Ngoại trừ gầy không khác gì trước đây, thoạt nhìn cô có vẻ trôi qua không tệ, mặt mày nảy nở hẳn hoi, ý vị động lòng người, trang điểm rất nhạt, vẫn đẹp đến đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505559/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.