Châu chấu đá xe.
Trương Lộ Lộ chặn Phó Tư Điềm lại khi tan học, lúc đó Phó Tư Điềm đang đeo balo, vừa cười vừa nói chuyện với Thời Ý cùng nhau ra khỏi phòng học, Trương Lộ Lộ đột nhiên gọi lớn một tiếng: "Tư Điềm!"
Phó Tư Điềm dừng bước theo phản xạ, quay đầu lại nhìn, thấy Trương Lộ Lộ đeo balo, chen qua những bạn học khác trên lối đi nhỏ, nhanh chóng di chuyển về phía cô.
"Cậu có thời gian không? Mình... Mình muốn nói chuyện với cậu." Khí sắc Trương Lộ Lộ không tốt lắm, thở hổn hển hỏi.
Phó Tư Điềm hơi ngẩn ra: "Bây giờ hay sao?"
Trương Lộ Lộ gật đầu.
Phó Tư Điềm nhìn sang Thời Ý theo bản năng.
Thời Ý thấy được sự trưng cầu ý kiến trong mắt cô, ánh mắt chần chừ hai giây trên người Trương Lộ Lộ, nhàn nhạt nói: "Mình đến phòng tự học chờ cậu."
Phó Tư Điềm nghĩ hẳn là cũng sẽ không lâu lắm, bèn đồng ý: "Được, bọn mình nói chuyện xong rồi mình xuống tìm cậu." Nói rồi, cô sực nhớ tới gì đó, thả balo xuống, kéo khóa, lấy hai cây bánh xốp và một hộp Tiểu Vượng Tử ra đưa cho Thời Ý: "Nếu cậu có đói thì ăn trước một chút."
Thời Ý sửng sốt, khóe môi vểnh lên khó mà phát giác, cũng không nói thêm gì nữa, đưa tay nhận lấy, gật đầu với Trương Lộ Lộ một cái, xoay người đi.
Phó Tư Điềm nhìn theo bóng lưng cô ấy.
Trương Lộ Lộ cảm khái: "Quan hệ của cậu với Thời Ý thật là tốt."
Đây là một câu trần thuật, không nghe ra cảm xúc, Phó Tư Điềm thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505540/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.