Phó Tư Điềm cuộn lại trong lòng cô ấy.
Phó Tư Điềm ít chụp ảnh, đối mặt với ống kính của Thời Ý có chút cứng ngắc. Ngón tay Thời Ý chỉ sang bên phải bờ cát, Phó Tư Điềm nhìn theo.
Bên phải bờ biển rộn ràng nhộn nhịp, nơi nơi đều là bóng người, có những đôi tình nhân đang đi dạo, những đứa bé đang chơi xúc cát, còn có những nhóm bạn trẻ chơi súng nước đùa giỡn rượt đuổi nhau. Thời Ý muốn cô nhìn cái gì?
Cô quay đầu lại, phát hiện Thời Ý đã thay đổi vị trí, đứng chéo về hướng đối diện. Cô ấy hạ thấp ống kính, làm dấu OK với cô.
Phó Tư Điềm hơi sửng sốt, sau đó phản ứng lại, cúi đầu mỉm cười.
Thời Ý nâng ống kính lên, lại một dấu OK hài lòng.
Đi đi dừng dừng, lúc đứng lúc ngồi, sắc trời dần tối, nhiệt độ quanh người Phó Tư Điềm ấm dần, cơ thể và biểu cảm lại càng lúc càng thả lỏng, càng lúc càng quyến rũ thướt tha. Thời Ý đang nhìn cô, hơn nữa chỉ nhìn mỗi cô, chỉ cần nghĩ đến điều này lòng cô lại rạo rực. Cô không biết khi nào mới có cơ hội tiếp theo giống như vầy, cô muốn thể hiện bản thân với Thời Ý, cho cô ấy nhìn thấy vẻ đẹp chỉ muốn thuộc về cô ấy.
Thời Ý lúc thì đi lúc thì ngồi xổm, không biết đã chụp được bao nhiêu tấm.
Cô ấy cúi đầu xem lại ảnh chụp, gió biển khiến làn váy của cô ấy phấp phới, mái tóc dài tung bay, che khuất tầm nhìn, một tay cô ấy ấn nút bấm trên máy chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505475/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.