Trong xe.......
- Ai đã bắt cóc em? Anh sẽ cho hắn một trận!! _ Anh đập mạnh vào tay lái
- Em không sao, hắn kh.....không làm gì em!! _ Hy ngập ngùng
- Anh sẽ bắt thằng đó trả giá!!!
- À, Dương Dương đâu rồi ạ? _ Cậu quay sang hỏi
Kítttttttttttttttttt. Chiếc xe đang đi nhanh mà phanh gấp gáp như rê cả đoạn đường.
- Tại sao vậy? _ Anh cúi gằm mặt xuống, rồi quay sang Hy, cậu thấy, thấy đôi mắt của anh đỏ hoe, sưng tấy lên, mặt cũng rạn đi, nước mắt tràn xuống.
Anh khóc!
Lần đầu tiên cậu thấy anh khóc!! Hy biết chứ, biết anh lo lắng cho cậu nhường nào! Cậu nghĩ, một người con trai khóc, tức là khi họ đã quá yếu đuối, cần ai đó để dựa vào!
Anh ôm cậu, khóc nức nở không nói nên lời!
Cậu chỉ biết đặt tay lên vỗ vai anh, cười nhẹ:
- Em ổn rồi mà, đừng khóc nữa nha!!
Cậu càng nói, thì anh ngày càng vỡ òa trong cảm xúc!
Anh nức nở khóc như một đứa trẻ chưa từng khóc, ôm chặt lấy cậu không buông:
- T...t.ại...s.a..o...? Anh...anh yêu.... e....m mà!! Hắn.....hắn ta....không tốt!
Cậu lặng nhìn anh, nét mặt xuống sắc, vỗ về anh!
Ngoài trời, cơn mưa ập xuống!
Từng giọt
"Tí tách"
"Tí tách"
"...."
Mưa cứ rơi như thế không ngừng, càng ngày càng nặng hạt hơn.
Anh và mưa!
Trong và ngoài!
Chiếc áo sơ mi của cậu ngấm lại từng giọt nước mắt mặn chát của anh. Và rồi, anh cứ khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-luan-thi-da-sao/2062008/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.