- Mẫn Nghi!!!!
- A.... Hoàng thượng... Người đã trở lại, ta sắp không chịu nổi rồi..........
Mẫn Nghi bò nhoài ra đất, bàn tay tự an ủi hạ thân cùng nhũ hoa, Lục Cẩm Khanh đã trừng phạt nàng ta bằng cách sai người cho uống thuốc kích dục khiến nàng ta thống khổ suốt một canh giờ.
- Nói! Hoàng hậu của trẫm đâu rồi??
Hắn bóp lấy cổ nàng, gân xanh nổi đầy trán.
- Thần thiếp thực sự không biết.... ư.........
Lục Cẩm Khanh buông nàng ra, lấy chân chà đạp hoa huyệt nàng ta khiến âm tinh phun ra xối xả.....
- Á..............
Nàng ta run rẩy, thế nhưng lại đạt đến cực khoái.
- Đừng hòng lừa gạt trẫm, tiện nhân ngươi tốt nhất nên nói thẳng nếu không sẽ sống không bằng chết.
- Thần thiếp không biết thật mà, khi tỉnh dậy thì thiếp đã thấy Hoàng thượng bên cạnh.....
- Người đâu!!! Biếm nàng ta vào lãnh cung, cho đến khi nàng ta khai ra sự thật.
- Không!!!!Ta nói...... là hoàng hậu rời đi...... muốn ta thay hoàng hậu chăm sóc người..... ta.... ta cũng chỉ làm tròn bổn phận.......
Lục Cẩm Khanh bóp cằm nàng, nghiến răng:
- Trẫm lại không hiểu nàng ấy sao, là nàng ấy đánh ngất trẫm mà bỏ đi nên ngươi nhân cơ hội bò lên giừơng trẫm. Đừng hòng gạt ta, tiện nhân!!!!
- Không phải.........
- Giam tiện nhân này vào lãnh cung cho ta!
- Đừng mà!!!!!!!
Mẫn Nghi đau đớn khóc lóc, chỉ trong một đêm từ sủng phi biến thành phi tần thất sủng, đời người thật vô thường......
--------------Lãnh cung
- A...... Đừng mà.......... Aaaa..........Cầu các ngươi đừng lại đây.
Mẫn Nghi khóc lóc van xin, sớm biết có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-giao-cung-dinh/469929/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.