Chữ của Trần Tỉnh gọn gàng sạch sẽ, mỗi trang chỉ viết đoạn ngắn, hơn nữa chỉ viết một bên giấy. Cuốn vở nhỏ chưa viết xong, nội dung cũng không nhiều.
Thứ bảy ngày 4 tháng 7, trời nắng.
Đang đi nghỉ.
Đàm Vũ sẽ đến xưởng học vẽ vào ngày mai. Hôm nay tôi sẽ đến nhà bà ngoại chơi với cậu ấy. Biển ở đây sạch hơn nhiều, cát mịn và mềm, trên đường ven biển còn có một ngọn hải đăng nhỏ.
Cậu lái một chiếc xe đạp điện đưa tôi đến một nơi có ít người. Rạn san hô ở đó lớn vô cùng, nằm lọt trong nước biển, giống như một vách đá trên bờ biển châu Âu. Chúng tôi đang chơi ở biển, khi đó thủy triều lên cao, sóng rất cao và dữ dội, tôi lén lút xuống đáy biển. Dưới nước, tôi mở mắt, nhìn thấy hạt cát nổi trong nước, cũng có rất nhiều bong bóng nhỏ.
Tôi muốn chết như thế này.
Sóng đánh vào người tôi. Tôi không còn phương hướng, lơ lửng như không trọng lượng. Đàm Vũ túm lấy tôi, xách tôi từ trong nước lên.
Cậu hỏi tôi có sao không. Tôi nói, nước này mặn quá.
Tôi tắm xong rồi, nhưng hình như vẫn còn mùi tanh mặn trên người.
Tôi cũng muốn đi học vẽ.
Thứ hai ngày 26 tháng 7, trời nắng.
Quạt trong phòng bị hỏng...
Tôi thực sự ghét mùa hè.
Tôi sắp ói rồi.
·
Chủ nhật nhày 2 tháng 8, trời nắng.
Tôi sẽ không bao giờ vẽ nữa.
Chủ nhật ngày 16 tháng 8, trời nắng.
Động mạch cảnh bị đâm quá sâu, sau này sẽ không nảy sinh ý nghĩ bất chợt nữa, căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-dao-mat-trang/3913088/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.