"Hộ khẩu của tôi bị lệch hai năm, trên thực tế đúng là hai mươi tuổi, tôi không lừa anh." Trần Tỉnh hạ mắt, tránh khỏi Tế Nguyên, bước chân trần ra khỏi buồng tắm. Đi tới cửa, cậu xoay người lại, hỏi:""Quần áo của tôi đâu?""
""Trên sofa.""
Trần Tỉnh nhìn bộ quần áo nhàu nhĩ ẩm ướt trên ghế sofa, ghét bỏ mà bĩu môi, tìm kiếm trong túi quần lấy thuốc lá ra.
Tế Nguyên đứng dựa vào tường, nhìn Trần Tỉnh từ phía sau, ánh mắt dọc theo đường gân xinh đẹp trên chân cậu, lướt qua cặp mông tròn như ẩn như hiện trong chiếc khăn tắm màu trắng, nhìn lên cái cổ thon dài, cuối cùng dừng lại trên mái tóc ngắn ướt nhẹp.
"Trần Tỉnh." - Tế Nguyên nuốt một ngụm nước bọt.
""Hả?"" – Trần Tỉnh ngậm điếu thuốc chưa châm lửa, quay đầu lại.
""Thức ăn ở trên bàn.""
Trần Tỉnh liếc nhìn trên bàn một cái, lạnh nhạt nói: "Tôi không ăn. Có thể đưa tôi về nhà không?""
""Được.""
"Có thể cho tôi mượn quần áo sạch sẽ không?"
""Được.""
""Cảm ơn."" – Trần Tỉnh quay đầu lại, tìm bật lửa trong túi quần, đột nhiên đầu bị nhấn xuống.
Tế Nguyên kéo khăn tắm giúp cậu lau đầu:""Đừng để bị cảm.""
Trần Tỉnh liếc mắt nhìn hắn một cái, bỏ thuốc xuống, rồi cụp mắt nhìn sàn nhà chằm chằm.
Tế Nguyên cười khúc khích, vò vò tóc cậu, rồi bất chợt hôn một cái lên môi cậu. Mặt Trần Tỉnh đỏ bừng. Tế Nguyên tự trách sáng nay không ăn cậu sớm hơn, cố kiềm chế, phủ khăn lên đầu cậu:""Tự lau đi, tôi đi tìm quần áo cho cậu.""
Trần Tỉnh đứng tại chỗ, chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-dao-mat-trang/3913083/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.