Tiếp theo, điều Chiến Vũ cần phải làm là dùng ăn và luyện hóa huyết nhục cùng mắt của Hàn Giang. Năm ngày sau đó, hắn từ cư xá đi ra. Ngoài cửa, ánh nắng tươi đẹp, chim hót hoa thơm. Không ít đệ tử Đại Thiên Tông đều qua lại, đi xuyên khắp nơi. Khi có người nhìn thấy Chiến Vũ, nhịn không được kinh hô:
Wow, ta lại dám ở sát vách với nam thần, thật là quá hạnh phúc!
Đây là một nữ sinh mỹ mạo, giống như là mắc bệnh hoa si, đôi mắt tràn đầy tiểu tinh tinh, hận không thể nhào vào trong lòng Chiến Vũ, hảo hảo ôm một cái cánh tay có thể tay không đón nhận binh khí của nội môn đệ tử kia.
Đi đi đi, nam thần gì chứ? Thật là tục khí! Rõ ràng là bạch mã vương tử...
Một nữ sinh khác có vóc người hơi mập, tướng mạo bình thường quát. Thế nhưng, lời của nàng vừa dứt, liền nhìn thấy một cô nàng bạo lực mặc hắc sắc kình trang đi tới, nói:
Đánh rắm, nam thần gì, bạch mã vương tử gì, hắn rõ ràng chính là chân mệnh thiên tử của ta! Các ngươi đều cút ngay, hắn là của ta, ai cũng không cho phép nhìn nhiều một cái!
Lúc này, Chiến Vũ đầy mặt kinh ngạc, căn bản không biết đây là tình huống gì. Hắn không chú ý tới, trong góc xa xôi, tiểu sư muội Tần Thanh Sương đầy mặt buồn bã, vẻ mặt cô đơn, từ đầu đến cuối không dám đi lên phía trước một bước. Giờ phút này, bốn phía Chiến Vũ vây quanh phần lớn là nữ sinh, nhưng cũng không thiếu nam sinh. Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4821084/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.