Thẩm Lâu nói:
Với tu vi Hợp Nhất Cảnh Đại Viên Mãn của Hà sư huynh, nhất định sẽ mã đáo công thành, hãy để những nghiệt chướng kia lĩnh giáo phong thái tuyệt thế của Kim Dương Tông chúng ta đi!
Vị lão giả họ Hà này đã đạt đến Hợp Nhất Cảnh Đại Viên Mãn, cho dù đối mặt với Nhạc Minh Viễn, chỉ sợ cũng có sức chiến đấu, thực lực đích xác mạnh một cách kinh khủng, không ai dám xem nhẹ hắn. Ngay khi lão giả họ Hà bước vào chiến trường, bên chân trời đột nhiên vang lên một tiếng hạc gáy trong trẻo. Chỉ thấy một con Quân Thiên Hạc thân hình khổng lồ, toàn thân trắng như tuyết xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Ừm? Quân Thiên Hạc! Nơi đây sao lại có Quân Thiên Hạc?
Nhìn thân ảnh mơ hồ yêu kiều trên lưng Quân Thiên Hạc, Thẩm Lâu đột nhiên có một dự cảm không lành. Thế nhưng, lão giả họ Hà đã bước vào chiến trường, thì không còn cơ hội quay đầu trở về nữa. Tiếng hạc gáy trong trẻo, thanh thoát không nhiễm bụi trần, như tiếng trời, làm lòng người thanh thản, tinh thần sảng khoái, vô cùng dễ chịu. Khi Quân Thiên Hạc bay qua chiến trường, một bóng váy trắng bay bay, thân ảnh mơ hồ thoát tục từ trên trời giáng xuống, như một cánh hoa trắng muốt, đẹp không gì sánh được. Nàng vô cùng nhẹ nhàng, giống như lông vũ, nhẹ nhàng tiếp đất, một đôi mắt linh động vô cùng, tùy ý đánh giá phong cảnh xung quanh. Nàng tựa như tiên tử dạo chơi nhân gian, dường như căn bản không hề để kẻ địch trước mắt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4821075/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.