Lúc này nàng, thật sâu ghi nhớ câu nói kia của Chiến Vũ, binh đến tướng chặn, thủy đến thổ yểm, nàng hiện tại chính là người mạnh nhất trong đám người. Chiến Vũ từ bỏ căn cơ và sinh cơ của mình, đẩy nàng một đường đến cảnh giới này, chính là vì giờ khắc này. Cho nên, nàng biết rõ mình không thể né tránh, tuyệt đối không thể lùi lại. “Hoa~” Nàng mở to mắt, lông mi thật dài khẽ run rẩy, hai đạo cực quang bắn ra từ trong mắt, thu trọn hết thảy vào đáy mắt. “Đông~” Đại môn bị đập nát, mảnh gỗ vụn bay tán loạn. “Oanh long~” Bốn phía tường vây bị oanh nát, đá vụn bay tung tóe, khói bụi cuồn cuộn. Tô Tình Mặc vẫn ngồi yên, nàng tay cầm trường thương màu bạc, ngẩng đầu bốn phía nhìn, đại khái nhìn một cái, kẻ địch có khoảng hơn trăm người. Sau một lát, đám địch nhân ào ào đẩy về phía trước, vây nàng vào giữa. “Hoa lạp~” Kẻ địch trước mặt Tô Tình Mặc tản ra, có tới bốn cường giả tuyệt thế đi tới. Hai người phía trước lần lượt là Vân Bảo Bội Tổ Trưởng lão và Dạ họ Tổ Trưởng lão kia, còn hai người khác thì đều là Cung Phụng có thực lực mạnh mẽ. Một cái chớp mắt, hai bên địch ta bốn mắt nhìn nhau, sát cơ vô tận tuôn ra, sát khí xông thẳng lên trời, khuấy động phong vân, che khuất bầu trời. “Két~” Một đạo thiểm điện xé rách trời xanh, vừa nãy còn trời trong vạn dặm, lúc này lại đổ mưa như trút nước. Mưa, băng hàn thấu xương, trong tiết trời này cực kỳ khác thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4821014/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.