Liễu gia gia chủ thao thao bất tuyệt nói một đoạn dài, bởi vì hắn biết rõ, bất kể quá trình và kết quả là như thế nào, cũng không thể che giấu hành vi gây sự của con trai hắn Liễu Phong ở đây. Hành vi đường đột này đã phạm vào điều cấm kỵ của Hồ gia, cho nên hắn không thể không ra mặt. Thứ nhất, trong lời nói âm thầm ám chỉ lấy lòng Hồ gia. Thứ hai, đem toàn bộ tội lỗi đổ lên người Chiến Vũ, như vậy mới có thể khiến Liễu gia bọn họ tránh khỏi bị Hồ gia trách phạt. Chỉ thấy hắn nói xong, lại còn nhìn thoáng qua tộc nhân Hồ gia mặc áo đen viền vàng kia, hỏi:
Muội phu, ta nói đúng không?
Người kia rất phối hợp gật đầu một cái, nói:
Tên tạp chủng này quả thật đáng chết, nhưng là cần phải khiến hắn trước tiên thể nghiệm tư vị sống không bằng chết mới được!
Chiến Vũ cười vì tức giận tột độ, hắn không ngờ, những người này vậy mà như thế vô sỉ, ngạnh sinh sinh đảo lộn trắng đen. Nếu như thay hắn bằng một người bình thường không có bất kỳ nội tình, không có một chút chỗ dựa nào, hôm nay chắc chắn cho dù thế nào cũng chạy không thoát khỏi cửa lớn Túy Vân Lâu. Lúc này, Chiến Vũ đột nhiên nghĩ đến một câu nói, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Vốn định khiêm tốn, tiếc rằng mọi người nhất định phải đem hắn đặt lên lò lửa mà nướng, điều này khiến hắn vô cùng bất đắc dĩ.
Nói như vậy, ta hôm nay không cách nào rời đi rồi?
Hắn trầm giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820976/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.