Gặp nhau chi bằng không gặp, hữu tình vẫn như vô tình. Sự căng thẳng, kích động khi trùng phùng hóa thành bọt nước, sự tàn khốc của hiện thực tựa như một cây trường tiên có gai, hung hăng quất vào tâm khảm Chiến Vũ. Hắn nhìn nữ tử vốn đã xa lạ kia, giờ phút này lại cảm thấy nàng càng thêm xa lạ. Ngay lúc này, nam tử áo tím vừa chỉ chỉ Tô Tình Mặc và A Y đang té ngã trên đất, vừa cười dữ tợn nói:
Lam cô nương, đã chúng ta chuẩn bị du ngoạn thiên hạ, không bằng để hai nữ tử này làm thị nữ tùy tùng thế nào?
Nói đến đây, hắn lại chỉ chỉ Chiến Vũ, nói:
Còn như nam nhân kia thì, tu vi quá thấp, không có tư cách thành thị vệ, vậy liền tròng dây cương kéo xe đi!
Lam Thấm nhãn tình sáng lên, vỗ tay nói:
Chủ ý này quả thực không tồi, nên để bọn họ hảo hảo bù đắp lỗi lầm vừa rồi đã phạm phải!
Trong mắt nam tử áo tím vẻ vui mừng lóe lên, hắn
ba
một tiếng khép cây quạt xếp trong tay lại. Hắn đưa tay chuẩn bị sờ lên gò má A Y, tựa hồ cực kỳ thích A Y. Nhưng mà, Lam Thấm khẽ ho một tiếng, lại nói:
Không được! Mang theo bọn họ quá rườm rà, ta không thích bên người có quá nhiều tùy tùng, Thiếu tông chủ chỉ cần mang theo thị vệ là được rồi!
Bàn tay của nam tử áo tím dừng ở trong không trung, sau đó lại hậm hực rụt về. Hắn mặc dù trong mắt có chút thất vọng, nhưng vừa quay đầu nhìn thấy Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820963/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.