Lạc Hắc Hắc nhíu mày, nói:
Rất dễ làm! Đến lúc đó chỉ cần chư vị cùng ta nghênh địch, đem những tên cá ươn tôm thối của Đại Thiên Tông giết cho chúng vứt mũ bỏ giáp, Hồng Quy Thành chúng ta đương nhiên sẽ không chịu bất kỳ uy hiếp nào nữa!
Ngươi nói thì dễ, chúng ta cũng không muốn chết oan! Cùng lắm thì bỏ chạy thôi, dù sao mục tiêu của Đại Thiên Tông cũng không phải chúng ta!
Không biết ai đó la một câu trong đám người, nói ra tiếng lòng của mọi người. Lạc Hắc Hắc cười lạnh nói:
Trốn? Các ngươi cứ việc thử xem, cho dù Đại Thiên Tông không truy sát các ngươi, ta và Thành chủ cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
Một cỗ sát ý băng lãnh từ trên người hắn bạo phát mạnh mẽ, khiến người ta như rơi vào hầm băng. Lập tức, toàn bộ mọi người đều im bặt. Sau một lúc lâu, mới có người nói:
Thành chủ? Hắn há lại dung túng ngươi làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy? Nếu như hắn thật sự biết hết thảy chuyện này, người đầu tiên bị giết chắc chắn là ngươi!
Nhưng, vẫn có người đứng ra giảng hòa, nói:
Phó Thành chủ Lạc bớt giận, vừa rồi mọi người nói đều là lời nói trong lúc tức giận mà thôi! Nhưng, ta lại có một đề nghị hay, nếu như Phó Thành chủ Lạc có thể đem đồ đệ kia của ngươi giao cho Đại Thiên Tông, rồi sau đó lại viết một phong hưu thư, cúi đầu nhận tội với Chung Vô Uyên, thành tâm xin lỗi, nói không chừng chuyện này thật sự có thể hòa hoãn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820924/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.