Giờ khắc này, tứ phương đều im lặng. Nam tử trẻ tuổi tên là Tả Nguyên Lương kinh hãi vô cùng, lập tức lùi lại ba bước. Lúc này, Tinh Lân Thử đã ghé vào trên bờ vai Chiến Vũ, khóe miệng của nó vẫn còn vương vết máu, một đôi ánh mắt nhỏ như hạt đậu phộng tản ra hung quang đáng sợ. Không ai ngờ tới, một con chuột béo không chút nào thu hút lại có thể cường hãn đến thế, lại hung tàn đến vậy. Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của thập trưởng kia, trong lòng Chiến Vũ một trận khoái ý. “Lão tử bị Vương Toàn, cái lão tạp mao kia, đuổi cùng đường bí lối cũng đành thôi, còn các ngươi một lũ gà đất chó sành cũng muốn làm nhục lão tử, thật đáng chết!” Hắn cảm thấy mình gần đây thật sự quá oan uổng, không ngừng có người nhảy ra truy sát hắn, ức hiếp hắn, nhục nhã hắn. Điều này thậm chí khiến Chiến Vũ hoảng hốt hoài nghi, sự sắc bén của mình có phải là đã bị san bằng rồi hay không. “Tiểu súc sinh, ngươi lại dám dung túng hung thú làm ta bị thương, lão tử hôm nay không giết ngươi thì thề không bỏ qua!” Thập trưởng kia nhẫn nhịn kịch liệt đau đớn, diện mục dữ tợn gầm lên. Nhận thấy địch ý của đối phương, Tinh Lân Thử lần nữa nhe răng nhếch mép, lân giáp trên người khẽ run lên, tản ra hào quang sáng chói. Thập trưởng đại kinh, lần nữa lùi lại, nhẫn nhịn kịch liệt đau đớn nói với vệ binh phía sau mình: “Nhanh đi nói cho Duẫn thống lĩnh, có địch tập kích!” Địch tập kích?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820875/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.