Huyền Sơ Thiếu chủ cười ha ha nói:
Có ánh mắt! Vậy bản công tử liền chờ, các ngươi lại chọn bốn người nữa đưa tới đi, ta muốn để các nàng tạo thành vũ nương đoàn, mỗi ngày khiêu vũ cho ta!
Còn như nhảy là vũ điệu gì, từ ánh mắt hưng phấn và tiếng cười dâm tà của hắn liền có thể phán đoán được rồi. Vị Tổ trưởng lão kia mặt đầy tươi cười. Mà bốn vị tuyệt sắc mỹ nữ bên người thì khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch. Các nàng cho rằng sẽ thành hôn cùng Huyền Sơ Thiếu chủ, cho dù không làm được chính thê, nhưng làm một tiểu thiếp cũng không phải là không được. Thế nhưng hiện tại nghe được kết cục của mình rất có thể chỉ là vũ nương để người mua vui, các nàng lập tức khó nhịn xấu hổ phẫn, một trái tim chìm đến đáy cốc. Đồng thời, các nàng cũng đối với vị Tổ trưởng lão kia tràn đầy hận ý và căm ghét, nếu không phải lão già kia thêm chuyện này, sự tình có lẽ cũng sẽ không biến thành tệ như vậy. Nhưng sự thật quả nhiên là như vậy sao, chỉ sợ cũng chỉ là ý nghĩ một chiều của các nàng mà thôi, bởi vì trong mắt một Thiếu chủ Ngũ đẳng Tông môn, Nam Vực chỉ là vùng đất hoang vu hẻo lánh, đa số nữ tử Nam Vực căn bản không coi là gì, cho nên để các nàng làm vũ nương, đã coi như là đủ để để mắt đến các nàng rồi. Cứ như vậy, không lâu sau, lại có bốn nữ tử bị đưa lên Thương Lan Phong. Vị Tổ trưởng lão kia nịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820847/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.