Đây là ý niệm mà Chiến Vũ đã có từ sớm, bây giờ rốt cuộc có thể thực hiện. Chỉ thấy hắn quay đầu nói:
Các ngươi tất cả lui ra sau, những thứ nhìn thấy hôm nay tuyệt đối đừng truyền ra ngoài, biết chưa? Nếu có kẻ trái lệnh, ta nhất định trảm không tha!
Mọi người câm như hến, tất cả đều cúi đầu khom lưng, không dám trái lệnh, sau đó ùn ùn lùi lại mấy trượng. Nhìn chằm chằm vào phù văn mật chú màu vàng nhạt vẫn đang tiếp tục lan tràn, Chiến Vũ thầm nghĩ:
Nhất định phải ra ngoài trước khi phù văn mật chú bao vây toàn bộ Cổ Nguyên!
Tiếp theo, hắn liền đột nhiên nhảy lên, thân thể lăng không bay lên, lại trực tiếp đi vào bên trong Cổ Nguyên. Một khắc đó, khi thân thể Chiến Vũ biến mất. Ở chung quanh hắn, bất kể là Bát Đại Chưởng Khống Giả, hay là Tứ Đại Thống Lĩnh, lại hoặc là vô số thủ vệ, bọn họ tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, rất lâu sau mới phản ứng kịp. Bọn họ không thể nào nghĩ tới, Chiến Vũ lại có lá gan lớn như vậy, trực tiếp chui vào trong Cổ Nguyên. Thử hỏi, trên Hoa Thu Đại Lục ai dám làm như vậy, bọn họ thậm chí ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua, bởi vì khẳng định sẽ mất đi tính mạng.
Chiến Hoàng… hắn… không có việc gì chứ? Tà Dạ Vương ánh mắt lấp lánh, thấp giọng hỏi. Trung Hằng Vương tựa như cười mà không phải cười hỏi:
Vậy ngươi là hy vọng hắn có việc, hay là vô sự?
Tà Dạ Vương không trả lời, mắt gắt gao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820810/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.