Mà nhân số của Trưởng lão đoàn cũng đang dần dần gia tăng, dưới sự thụ ý của Chiến Vũ, Ngô Phi tuổi còn trẻ cũng đã trở thành Trưởng lão. Tuy rằng điều này gặp phải nhiều người dị nghị, nhưng căn bản không ai dám công khai nói ra nói vào, hơn nữa vừa nghĩ tới Ngô Phi là ân nhân cứu mạng của Hoàng giả, bọn họ cũng cảm thấy đây là chuyện đương nhiên. Huống chi Chiến Vũ đã sai người đem đại lượng tài nguyên đề thăng phẩm giai Thiên phú Thần thông tặng cho Ngô Phi, hy vọng hắn tăng lên tới Ngũ phẩm trong thời gian ngắn nhất, như vậy mới có thể có nhất định quyền phát biểu trong Trưởng lão đoàn. Con đường, Chiến Vũ đã giúp Ngô Phi trải sẵn, còn như rốt cuộc phải đi như thế nào, vậy thì phải xem bản thân hắn rồi. Tiếp theo, Chiến Vũ lại mệnh lệnh Trưởng lão đoàn điều phái một ít nhân thủ, từng cái dẫn dắt hai đội thân vệ tiến về trong cổ thành quanh Vương đô kiến tạo phủ đô đốc, sau này sẽ rút nhân viên từ trong Trưởng lão đoàn đến trấn thủ phủ đô đốc, để giám sát việc cải chế của các tòa cổ thành kia và việc quản lý sau này. Đồng thời, hắn lại mệnh lệnh một số Trưởng lão dẫn dắt thân vệ đội tiến về nơi hoang vắng chiêu mộ một số người trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi, nam nữ không hạn chế. Cuối cùng, Chiến Vũ sai người tu kiến dịch trạm ở địa phương thông hướng một số trấn nhỏ xa xôi và sơn thôn, sau này sẽ trú đóng quân đội tại dịch trạm, bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820802/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.