Gió lạnh, tình lạnh, lòng càng lạnh. Cung Mạn Đồng, Hạ Vũ Nhu, hai nữ tử tuyệt sắc này rốt cuộc đã trải qua những gì, chỉ sợ không có bao nhiêu người biết. Các nàng đã từng đẫm máu, cũng từng phấn chiến, không biết bao nhiêu lần giãy giụa trên bờ vực tử vong. Vì nam nhân có ân với mình, các nàng cam nguyện vào hang hổ, rải nhiệt huyết, nhưng cuối cùng vẫn không địch lại sự truy sát và bức hại của địch nhân. Hiện tại tuy nhiên rơi vào tay đồng môn sư huynh đệ, nhưng các nàng không có khả năng được ưu đãi, càng không thể nào lại được vạn chúng chú mục, được vạn người ái mộ, bởi vì trong mắt đa số người, các nàng là tội nhân không thể tha thứ. Sự tàn khốc của hiện thực khiến người ta bất đắc dĩ. Hai nữ tử cách không nhìn nhau, trong mắt toàn là bi phẫn, toàn là bi thương. Còn như Tô Tình Mặc đi đâu rồi, chỉ sợ không người biết, ngay cả Cung Mạn Đồng và Hạ Vũ Nhu cũng không rõ ràng. Bởi vì ba người các nàng là trong sự truy sát của địch nhân mà chạy tứ tán, kể từ khi chia ly liền rốt cuộc chưa từng gặp lại.
Mặc tỷ, hi vọng tỷ có thể bình an, hi vọng Chiến Vũ có thể một lần nữa đứng lên, hi vọng các ngươi có thể hạnh phúc!
Giờ phút này, hai nữ vậy mà không hẹn mà cùng trong lòng cầu nguyện, chúc phúc. Giờ phút này, bên trong trận doanh của chúng dân bản địa, hai đại chưởng khống giả và hai đại thống lĩnh tập hợp một chỗ. Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820790/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.