Khoảnh khắc này, nhìn thấy đồng môn của mình bị thương, Nghiêm Nguyên Nghĩa thật sự là kinh ngạc lẫn phẫn nộ đan xen. Chỉ tiếc, hắn thật sự quá yêu quý bản thân, không muốn nhìn thấy thiên phú thần thông của mình bị suy yếu, cho nên vẫn vững vàng đứng tại chỗ, cũng không tự mình mạo hiểm. Khi tất cả các trưởng lão đều bị dọa đến gà bay chó sủa, hoảng loạn chạy trốn, chúng đệ tử Đại Thiên Tông cũng đều lần lượt gặp xui xẻo, thì những đệ tử Huyễn Tiêu Phái lại vẫn đứng ở đằng xa. Bọn họ đã hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt làm kinh ngạc, vẻ mặt vô cùng đặc sắc.
Tiểu tử kia mỗi một bước đều là đã mưu tính trước, hắn luôn có thể vào thời khắc mấu chốt nhất cho kẻ địch một đòn đánh bất ngờ, thật sự là ghê gớm!
Hàn Vũ nhịn không được khen ngợi nói. Thân là cường giả mạnh nhất trong chúng đệ tử Huyễn Tiêu Phái, hắn rất ít khi khen ngợi người khác, bây giờ có thể nói ra lời này, đủ để nói rõ sự cường hãn của Chiến Vũ.
Lời sư huynh Hàn nói không sai, tiểu tử kia phong cách làm việc mạnh mẽ, nhưng lại không lỗ mãng, nếu như trưởng thành, cũng là một nhân vật đáng nể! Đã hắn cùng Đại Thiên Tông có thâm cừu đại hận, đó chính là bằng hữu của chúng ta, sau này không chừng còn có thể phát huy tác dụng!
Vậy chúng ta có muốn giúp tiểu tử kia không? Hắn hiện tại tuy rằng nhìn như đứng ở thế thượng phong, nhưng cũng chỉ có ba cây đuốc mà thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820768/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.