Bên ngoài Cổ Di Tích, nét mặt mọi người không giống nhau, nhưng không một ai vui vẻ. Đại Trưởng lão Lưu Sênh trừng trừng mắt, hồi lâu không nói nên lời. Hắn vừa nãy còn lời thề son sắt đáp ứng Nghiêm Nguyên Nghĩa rằng muốn dùng Thanh Hỗn Thú cứu ra đệ tử Đại Thiên Tông kia, người đã bị sát khí nhập thể, lâm vào điên cuồng, thế mà trong chớp mắt, những con Thanh Hỗn Thú vốn dĩ nên đi cứu người lại chết sạch. Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng. Hiện tại, hắn đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng, đó là làm sao để cứu đệ tử Đại Thiên Tông kia ra ngoài. Để người của mình đi mạo hiểm? Vậy khẳng định là không thể nào.
Khụ khụ, Lý Trưởng lão, ngươi lại triệu hồi thêm vài con Thanh Hỗn Thú, cứu người kia ra, không vấn đề gì chứ?
Lưu Sênh hỏi. Lý Trưởng lão kia mặt mày không vui vẻ, khống chế Thanh Hỗn Thú tuy rằng đơn giản, nhưng bản thân Thanh Hỗn Thú lại khó tìm a. Mấy con vừa nãy chết mất kia vẫn là có người vì muốn lấy lòng hắn mà dâng hiến lên, mà lại tổng cộng chỉ có mấy con đó, đã không còn cái khác nữa rồi.
Đại Trưởng lão, không phải ta không muốn giúp bọn họ, thật sự là ta chỉ có mấy con Thanh Hỗn Thú đó thôi a, hiện tại đã chết hết rồi! Chỗ ta thật sự còn nuôi dưỡng những súc sinh khác, nhưng là ngươi cũng biết, chúng nó là không thể nào sống sót trong Cổ Di Tích!
Lý Trưởng lão thất vọng nói, một mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820765/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.