Những lời nói tàn nhẫn, vừa hả giận lại vừa giải hận. Lúc này, Doanh Thanh Đào phảng phất lại biến thành thiếu niên vô tri kia. Kẻ vô tri vô úy, cứ như nghé con mới sinh, thấy lão hổ cũng dám tiến lên khiêu khích vài lần. “Hắc~ báo thù? Vậy ngươi đến đây!” Chiến Vũ ngoắc ngón tay nói. Thế nhưng, Doanh Thanh Đào căn bản không nhìn thấy động tác của hắn, tựa hồ cũng không nghe thấy lời của hắn. “Thật không ngờ a, thật không ngờ, thiên hạ này vậy mà còn có nữ nhân đẹp mắt đến vậy, hiện tại ba nàng đều là của ta rồi!” Lúc này, ánh mắt của Doanh Thanh Đào đã toàn bộ đặt ở trên người Tô Tình Mặc, Hạ Vũ Nhu và Mạn Đồng. Hắn đặc biệt là thích Mạn Đồng, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm đường cong mê người trước ngực, hận không thể hiện tại liền đem nàng ôm ở trong lòng ngắt nhéo một cái. Mạn Đồng dĩ nhiên đã giận dữ, bị một người như thế nhìn chằm chằm, chuyện này đối với nàng mà nói là một nhục nhã quá lớn. Trước kia, ở Huyễn Tiêu Phái, tuy rằng có rất nhiều nam nhân thích nàng, theo đuổi nàng, nhưng mà từ trước tới nay chưa từng có một người sẽ dùng ánh mắt trần trụi như vậy nhìn nàng. Chiến Vũ khóe miệng nhếch lên, trên mặt treo nụ cười tà, nói: “Thật là quên ăn quên đánh, vậy mà ở trước mặt ta nói ra lời này, rốt cuộc là ai cho ngươi dũng khí?” Doanh Thanh Đào lúc này mới thu hồi ánh mắt, hắn khinh miệt quét mắt liếc nhìn Chiến Vũ, lạnh giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820733/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.