Dung nhan tuyệt thế, nhan sắc khuynh thành. Chiến Vũ từ kiếp trước đến kiếp này, không biết đã gặp được bao nhiêu mỹ nữ, các nàng đều khác biệt, mỗi người một kiểu. Thế nhưng là, tuyệt đối không có một cái nào tương tự với vị trước mắt này. Hạ Vũ Nhu đã rất đẹp rồi, là vưu vật trời sinh, thuộc dạng thanh lãnh, nhưng vẫn không tính là băng lãnh, trước mặt người quen nàng còn nguyện ý nói thêm mấy câu, nhưng nếu là nhìn thấy người xa lạ, tuyệt đối lười mở miệng. An Thư không linh thoát tục, giống như một tiểu tiên nữ không vướng bụi trần, đẹp đến không gì sánh được, khiến người ta không dám mạo phạm. Đinh Phàm và Chu Hân Du của Huyễn Tiêu Phái cũng thuộc dạng tuyệt mỹ, người trước ôn nhu khả nhân, đoan trang hiền thục, người sau dám nói dám làm, dám làm dám chịu, mức độ nóng bỏng vượt xa Tô Tình Mặc tùy tiện. Các nàng tuy đều sở hữu phong thái tuyệt sắc, nhưng so với nữ tử trước mắt này, lại có chút không bằng. Còn như Tô Tình Mặc, nói về tướng mạo, cũng chỉ là đã trên trung đẳng mà thôi, so với bất kỳ người nào trong số những cô gái này, đều kém đi một chút.
Thật là một búp bê sứ đáng yêu! Đúng là đáng yêu! Theo lý mà nói, nàng nên là cô gái nhỏ nhắn khả nhân, thế nhưng lại có một đôi đùi thon dài, ngay cả đôi đỉnh núi kia cũng mê người đến vậy, hừm~ lông mi còn dài như vậy...
Chiến Vũ vậy mà ngừng lại động tác, bắt đầu không tự chủ được mà đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820717/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.