Giết! Giết! Giết! Sát cơ tràn trề hóa thành phi kiếm hữu hình, trong phòng giam cuồng sát, khiến người ta khiếp sợ, khiến người ta vô trợ. Chiến Vũ tựa như Ma Thần lâm thế, giết đến long trời lở đất, giết đến quỷ khóc sói gào, giết người người kinh hãi. Không bao lâu, trong toàn bộ phòng giam chỉ còn năm sáu người sống sót, trừ Chiến Vũ và Tô Thần ra, mấy người khác tất cả đều sống không bằng chết. Lúc này, nhìn huyết và cốt khắp nơi, còn có từng cỗ thi thể, Chiến Vũ cũng không có bất kỳ biểu lộ gì, căn bản không nhìn ra hỉ nộ ái ố. Tiếp đó, hắn đem lượng lớn chân lực truyền vào trong cơ thể Tô Thần, mười nhịp thở sau đối phương liền có được lực hành động.
Cảm ơn!
Tô Thần liếc mắt nhìn cảnh tượng thê thảm bên cạnh, nhịn không được nhếch nhếch miệng, nói nhỏ. Chiến Vũ vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:
Với ta còn phải khách sáo như vậy sao?
Cũng đúng lúc này, một đệ tử Đại Thiên Tông tụ linh cảnh đại viên mãn nói:
Chiến Vũ, thả chúng ta ra ngoài! Nếu như ngươi làm như vậy, cũng coi như là có ân với Đại Thiên Tông chúng ta, sau này trở về tông môn, chúng ta sẽ nói tốt cho ngươi!
Chiến Vũ cười nhạo một tiếng, hắn mà tin lời này thì có quỷ. Nhưng, hắn căn bản không hề có ý định tiếp tục giam giữ những người này ở đây, bởi vì hắn cần lợi dụng những người này để làm loạn nội thành, chỉ có như vậy mới có cơ hội cứu ra Tô Tình Mặc, Hạ Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820708/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.