Người xa lạ, lời nói hạ lưu, thân hình tiêu sấu, dung mạo lôi thôi. Chiến Vũ không ngờ mình lại làm hàng xóm với một người như vậy. Lúc này, hắn đột nhiên nảy sinh hứng thú với người này, bởi vì hắn biết rõ, người có thể bị giam giữ riêng nhất định không đơn giản, ít nhất sở hữu Thần thông thiên phú đặc thù.
Ngươi là ai? Trước khi những nữ nhân kia đi vào, ở đây chỉ giam giữ một mình ngươi sao? Nghe vậy, người kia nhếch miệng, nói:
Tiểu hỏa tử, vấn đề của ngươi quá nhiều, lão tử thật sự quá đói, không có sức lực trả lời!
Chiến Vũ cạn lời, lúc nãy khi đi vào, túi Càn Khôn của hắn đã bị Lam Tranh Minh lấy đi, bằng không còn có thể lấy ra một ít thức ăn dụ dỗ đối phương.
Dù sao cũng vô vị, ngươi cứ nói đi, chúng ta hai người giao lưu tình cảm, nói không chừng còn có thể thương lượng ra phương pháp gì, chạy thoát khỏi nơi này!
Hắn thấp giọng nói. Người đàn ông lôi thôi kia xoay người, mặt đối mặt với tường, không lên tiếng không hứ một tiếng, giống như đã ngủ say. Chiến Vũ nhíu mày, lập tức khoanh chân mà ngồi, bắt đầu tu luyện. Nếu đã Thiên phú ấn ký bị hạn chế, vậy thì cố gắng đề thăng tu vi. Thế nhưng, một lát sau, hắn lại mở mắt ra, lẩm bẩm tự nói:
Ta rốt cuộc đang làm gì? Đã thất thố rồi sao?
Thật ra là bởi vì, tu vi của hắn sớm đã đạt tới Phân Thần Cảnh đại viên mãn, kẹt tại bình cảnh, vì muốn thử cảm nhận cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820703/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.