Trong ngoài Vương đô, cách một bức tường. Hiện tại xem ra, muốn xuyên qua bức tường này, cũng không quá dễ dàng. Tiểu thống lĩnh vệ binh vừa nói vừa hù dọa, khiến người ta nghe mà rùng mình. Mặc dù Lưu Sâm đã sớm đoán được lời giải thích của đối phương, nhưng trên trán hắn vẫn toát ra mồ hôi lạnh. Hắn biết rõ, đây là Vương đô, chuyện gì cũng có thể xảy ra, nói không chừng thật sự sẽ từ một góc nào đó nhảy ra mấy cường giả tập kích bọn họ.
Cái này phải làm sao bây giờ? Hắn biểu hiện vô cùng kinh hoảng, cảm xúc thật giả lẫn lộn, ít nhất những vệ binh kia không nhìn ra chút sơ hở nào. Tiểu thống lĩnh vệ binh cười hắc hắc nói:
Phải nói, tiểu tử ngươi thật là may mắn, vậy mà tại đây lại đụng phải một người nhiệt tình, người hiền lành!
Vừa nói, hắn vậy mà còn trơ trẽn vỗ bộ ngực của mình bốp bốp vang dội. Chiến Vũ hiện tại diễn là một phạm nhân bất khuất, tự nhiên có thể suất tính mà làm, chỉ thấy hắn
phì
một tiếng, mắng:
Làm ra vẻ, trong lòng ngươi nghĩ gì ai mà không biết?
Tiểu thống lĩnh đại nộ, nói:
Một tên tù nhân dưới bậc vậy mà cũng dám ở trước mặt ta la to gọi nhỏ, đúng là muốn chết!
Nói xong, hắn liền chuẩn bị thi triển thần thông pháp. Lưu Sâm vội vàng ngăn hắn lại, nói:
Đại nhân bớt giận, đại nhân bớt giận, đừng chấp nhặt với hắn, chúng ta vẫn là dĩ hòa vi quý, không nên hấp dẫn quá nhiều ánh mắt thì tốt hơn! Hay là thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820696/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.