Chiến Vũ giận không kềm được mà cười, đột nhiên không kịp chuẩn bị nhấc chân, hung hăng đá vào bụng đối phương. Chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết, Dư Bác trực tiếp đụng vào tường, máu tươi không ngừng chảy xuống khóe miệng. Thấy Chiến Vũ cũng không có ý định dừng tay, Chu Hân Du và Đinh Phàm vội vàng xuất thủ, ngăn hắn lại.
Chiến Vũ, ngươi đừng tức giận, Chu sư đệ một mực rất hiếu thắng, hắn bởi vì không giác tỉnh Tổ Huyết chi lực nên chịu đả kích sâu sắc, điều này mới dẫn đến tính tình thay đổi lớn, bình thường hắn không như vậy!
Chu Hân Du gần như cầu khẩn nói. Chiến Vũ tức giận hừ một tiếng, nhìn nhìn hai nữ nhân trước mắt, lúc này mới thôi, sau đó liền phất tay áo rời đi.
Qua thêm một canh giờ nữa chúng ta sẽ rời khỏi nơi này, chuẩn bị khởi hành tiến về Vương Đô!
Hắn lạnh lùng nói. Tiếp theo, hắn bắt đầu tìm kiếm trong phủ đệ, hi vọng có thể đạt được một chút đồ vật hữu dụng. Cuối cùng, Hoàng Thiên không phụ người hữu tâm, Viên Không khi vội vàng rời đi cũng không đem toàn bộ đồ vật trong bảo khố mang đi, để lại rất nhiều bảo bối. Trong đó có rất nhiều linh vật để chế biến
Vọng Thần Thang
. Sau một canh giờ, bọn họ liền xuất phát. Tâm tình của Dư Bác tựa hồ đã ổn định một chút, nhưng trong đôi mắt cái hàn ý khó có thể phát giác kia lại càng ngày càng nhiều. Vương Đô cách nơi đây ngàn dặm, trên đường phải đi qua rất nhiều hiểm địa, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820676/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.