Các Chiến Bộc nhìn nhau một cái, cười nói:
Có công pháp tu luyện và chiến kỹ cấp cao, thì làm sao lại không lọt vào trăm người đứng đầu được chứ!
Sau đó, bọn họ liền nói ra thứ tự của mình. Lăng Phong xếp hạng cao nhất, là hạng ba mươi chín, còn cao hơn cả Lôi Sâm, còn Nhậm Xuyên Tinh thì là hạng sáu mươi tám, mấy người khác cũng đều ở giữa hạng năm mươi đến một trăm. Nói chung, thành tích chiến đấu như vậy dùng từ kinh diễm để hình dung không hề quá lời. Đúng lúc này, Lăng Phong lại nói:
Các Đường chủ và Hộ pháp của Phong Lôi Bang hoàn toàn không ngờ tới mấy người chúng ta lại có được thực lực như vậy, hôm qua bọn họ đã phái người mang đến đại lượng tài nguyên tu luyện và một số bảo bối, hơn nữa còn cam đoan, nếu như mấy người chúng ta tấn cấp tới Đoán Thể Cảnh, thì liền có thể tranh giành vị trí Hộ pháp!
Nói xong, hắn liền lấy ra hai túi Càn Khôn đưa qua. Nghe vậy, Chiến Vũ sờ sờ cằm, âm thầm trầm ngâm.
Rất tốt, cứ dựa theo lời bọn họ mà làm, nhưng tuyệt đối không được lộ ra sơ hở, nếu như các ngươi thật sự có thể bồi dưỡng ra thế lực của riêng mình ở Phong Lôi Bang, thì không còn gì tốt hơn! Còn những tài nguyên và bảo bối này, các ngươi cứ giữ lại đi, đợi sau khi kết thúc tôi luyện ở Trọng Độ Sơn, trước tiên hãy nhanh chóng nâng cao tu vi rồi nói sau!
Nhìn thấy Chiến Vũ cũng không đòi lấy những tài nguyên tu luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820649/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.