Lạc Tiêu Dao tránh không kịp, trực tiếp bị đạp cho gặm bùn, nhưng dù vậy, hắn vẫn bò dậy phủi đất trên người, ngây ngốc cười. Chiến Vũ lắc đầu, hướng về phía Lạc Nguyệt Linh chớp chớp mắt, nói:
Sư tỷ, mấy chục ngày không gặp, ngươi càng thêm quyến rũ động lòng người!
Lạc Nguyệt Linh lườm hắn một cái, nói:
Quyến rũ động lòng người thì thế nào? Có thể sánh bằng một tiểu yêu tinh?
Nói xong vậy mà liền không quay đầu lại bước vào trong nhà. Chiến Vũ sửng sốt một chút, hỏi:
Tiêu Dao sư huynh, sư tỷ nhìn có vẻ không vui a! Các ngươi đi ra ngoài du ngoạn không nên là vui vẻ sao?
Lạc Tiêu Dao lén lút liếc mắt nhìn phòng của Lạc Nguyệt Linh, thấp giọng nói:
A Long của sư tỷ bị một tân tiến nữ đệ tử cướp mất rồi, sư tỷ cả ngày u uất không vui, chúng ta chính là vì chọc nàng vui vẻ, mới quyết định ra ngoài du lịch, nhưng bây giờ xem ra cũng không có bao nhiêu hiệu quả!
Lạc Hề Hề đứng ở một bên, quát:
Hai thằng ranh con các ngươi nói xấu gì con gái ta đó? Coi ta không tồn tại sao?
Lạc Tiêu Dao vội vàng cười bồi, sau đó một mạch chui vào trong nhà. Chiến Vũ đi đến bên cạnh Lạc Hề Hề, thấp giọng hỏi:
Sư phụ, Chung Vô Uyên nói 'dâng lên ba bộ', là có ý gì?
Lạc Hề Hề giận dữ, trách mắng:
Tai ngươi điếc rồi sao? Là hai bộ!
Chiến Vũ suýt nữa bị nước bọt nghẹn chết, hắn thực sự không muốn cùng lão già này chấp nhặt những chi tiết đó, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820635/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.