Trang Lực khẽ hừ một tiếng, lập tức máu chảy đầy mặt, trước mắt toàn là những ngôi sao nhỏ.
Ngươi khinh người quá đáng!
Hắn vừa khóc vừa giận dữ hét lên. Chiến Vũ càng thêm phẫn nộ, ngay sau đó song quyền như dùi trống, không ngừng đánh ra. Trang Lực lúc này thê thảm vô cùng, cả người co rúc lại, giống như một con tôm sắp chết.
Dừng lại! Ta biết sai rồi!
Hắn dùng giọng điệu suy yếu nói.
Khốn kiếp, ta cho các ngươi một cơ hội lập công chuộc tội, nhưng các ngươi lại không trân quý, đã như vậy, vậy thì đều lấy cái chết tạ tội đi!
Trên dưới quanh người Chiến Vũ tràn ngập sát khí nồng đậm. Lập tức, bao quát cả Trang Lực, các đệ tử Đại Thiên Tông đều như mất hồn mất vía, có vài người thậm chí còn tê liệt trên mặt đất, hết sức cầu xin tha thứ. Chiến Vũ hừ lạnh, nếu bây giờ thả những người này đi, vậy đối với hắn mà nói vô nghi là một uy hiếp lớn lao.
Ta thấy các ngươi bản tính khó dời, hiện tại tha cho các ngươi, ngày khác nhất định sẽ phản phệ ta!
Sẽ không đâu, chúng ta thề, vĩnh viễn không cùng ngươi là địch, bằng không trời đánh Ngũ Lôi oanh!
Để bảo mệnh, Trang Lực bất đắc dĩ lập lời thề độc. Chiến Vũ hừ lạnh, nói:
Đã như vậy, vậy thì trước tiên theo ta lên núi rồi nói!
Nói xong, hắn liền hướng về phía đỉnh núi đi tới. Ngay lúc này, Lạc Tiêu Dao vẫn rụt rè, mở miệng hô:
Sư đệ, ta...
Thế nhưng, lời hắn còn chưa nói xong đã bị ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820567/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.