Hai bên Dịch Trạm là hai dãy lầu gỗ ngay ngắn, ở giữa là một con đường vừa rộng vừa dài.
Sư đệ, mở mang tầm mắt rồi chứ? Đại Thiên Tông chúng ta lập phái ngàn năm, quy mô lớn một cách lạ thường, bên trong loạn lưu đại hà, núi non trùng điệp đủ cả. Muốn đi Bắc Viện thì, chỉ dựa vào hai chân là không được, nhất định phải cưỡi Tước Sơn Điêu mới có thể!
Kỷ Hải Nhai đầy mặt tự hào. Nghe những điều này, Chiến Vũ đoán rằng bố cục của Đông Viện khẳng định cùng nơi đây không giống nhau, bằng không thì cũng người này cũng sẽ không giới thiệu như vậy. Ngẩng đầu nhìn xa, hắn nhìn thấy ở cuối con đường có một tòa cự lâu, phía sau lầu có Tước Sơn Điêu không ngừng bay lên và hạ xuống.
Chư vị hãy lại đây xem đi này, thịt thỏ Phỉ tươi mới đây này, ăn vào có thể cường thân kiện thể, uẩn hồn dưỡng thần...
Ngọc Linh Chi, là linh thảo tất yếu để trở thành cường giả vô địch...
Tiếng rao hàng với những âm điệu khác nhau truyền ra từ những lầu gỗ hai bên đường phố. Chiến Vũ mắt nhìn đi, lại thấy đều là một ít đệ tử tu vi thấp kém đang gọi. Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của hắn, Kỷ Hải Nhai nói:
Những thứ họ bán đều được vận chuyển từ các thuộc quốc đến!
Chiến Vũ hỏi:
Chắc hẳn cái này rất kiếm tiền phải không?
Hắn cũng có chút động tâm, có lẽ sau này có thể để Tô Thần thuê một lầu gỗ ở đây, buôn bán một ít thiên tài địa bảo, linh đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820560/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.