Lạc Hắc Hắc cười tủm tỉm nói:
Ngươi và sư tỷ của ngươi đều đến Tổ Sư Từ Đường, từ hôm nay trở đi Trấn Thiên Phái chúng ta lại càng tráng đại thêm mấy phần rồi!
Lạc Tiêu Dao thầm nói:
Đừng vui mừng quá sớm, buổi sáng lớn mạnh, buổi chiều đã tan rã!
Nói rồi, hắn liền gọi yêu nhiêu nữ tử kia ra khỏi mộc các. Một lát sau, bên trong Tổ Sư Từ Đường ánh sáng mờ tối. Chiến Vũ đứng ở đó thật lâu không nói gì, trong lòng cuồn cuộn như sóng lớn dữ dội. Chỉ thấy trên tường treo năm bức họa tượng, nhân vật ở phía trên hai bức trong đó hắn chẳng những đã từng gặp, mà lại còn khá quen thuộc. Một người trong đó rõ ràng là hắn của hơn năm trăm năm trước, mà một người khác thì là bộ tướng từng cùng hắn chinh chiến thiên hạ. Lúc này, hắn đột nhiên nhớ ra, trước đó khi báo tên cho Lạc Tiêu Dao, đối phương lại nói tên của hắn tựa hồ đã từng nghe qua ở đâu đó, chắc là Lạc Hắc Hắc vô tình từng nhắc tới.
Chiến Vũ, quỳ xuống!
Bỗng nhiên, bên tai truyền đến thanh âm của Lạc Hắc Hắc. Nghe vậy, Chiến Vũ hướng về họa tượng của chính mình quỳ xuống. Đối với hắn mà nói, bái một cái bản thân ở kiếp trước cũng không có gì không được.
Người mà ngươi trực diện tế bái không phải là người của Trấn Thiên Phái ta, nhưng có quan hệ chặt chẽ không thể tách rời với chúng ta, còn người bên phải thì là Khai Phái Tổ Sư của phái ta, Lạc Minh Viễn! Môn phái chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820553/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.