Chiến Vũ gật đầu, biết đối phương cũng có hảo ý. Mà vấn đề này cũng một mực làm hắn khổ sở. Nhưng hắn từ trước đến nay chưa từng chủ động khoe khoang thực lực của mình, mỗi lần đều là bị bức đến tuyệt cảnh mới triệt để bùng nổ. Để sống sót, Chiến Vũ đôi khi không thể không bại lộ bí mật. Lúc này, trong đầu hắn một mảnh hỗn loạn, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó. Bây giờ nghĩ nhiều như vậy, chẳng khác nào tự rước lo vào người, chẳng những sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh, mà còn khiến hắn sợ đầu sợ đuôi khi làm việc, không có chút lợi ích nào cho việc tăng lên cảnh giới.
Được rồi, ta muốn đưa An Thư lên!
Chiến Vũ nói. Tô Thần nhếch nhếch miệng, nhìn cô nha đầu đang mê man, hắn đầy mặt áy náy, mở miệng hỏi:
Ta có thể cảm giác được, nàng rõ ràng đã tu ra chân lực, nhưng vì sao lại không xuất thủ phản kháng?
Không hỏi thì thôi, vừa hỏi một câu lại nâng lên lửa giận của Chiến Vũ.
Nàng từ nhỏ cô khổ vô y, chưa từng nổi nóng, cũng chưa từng có dũng khí phản kháng người khác! Trước đây, có người hung hăng đánh nàng mấy cái tát, nhưng nàng ngay cả dũng khí để khóc cũng không có, chỉ biết dập đầu nhận tội!
Một câu nói ra lòng chua xót và bi thảm của An Thư. Một người từ nhỏ đã không biết cách phản kháng, có lẽ cho dù đạt được sức mạnh cường đại, trong thời gian ngắn cũng không thể thay đổi được tính cách nhu nhược của nàng. Chiến Vũ tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820520/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.