Giết một người, Chiến Vũ trong lòng không vui không buồn. Vì Khổng Huy báo mối thù thân chết, tâm sự của hắn thiếu một chuyện, ràng buộc liền ít đi một chút. Sau đó, hắn đánh nát bức tường chân lực chắn ở cửa, mở cửa phòng, nhìn thấy An Thư hai mắt sưng đỏ, nước mắt giàn giụa.
Thiếu gia ~
An Thư nước mắt như vỡ đê, lại một lần nữa chảy xuống. Nàng không sợ chết, chỉ sợ Thiếu gia bỏ mình. Nhìn cô nương đơn thuần trước mắt này, Chiến Vũ trong lòng thật lâu khó có thể bình tĩnh. Trước kia, hắn cũng từng lo lắng cho một nữ tử như vậy, nhưng kết quả không mỹ hảo, hai người họ đi lạc trong loạn lạc, rốt cuộc không còn trùng phùng. Trong ký ức Khổng Huy để lại, Chiến Vũ phát hiện tiểu tử kia chỉ xem An Thư như muội muội mà thôi, cũng không có tình yêu nam nữ. Mà bây giờ chính hắn cũng một lòng muốn tăng lên thực lực, hy vọng sớm ngày trở lại Nhất đẳng Vương triều Thiên Nguyên Quốc, cho nên cũng không tốn tâm tư vào tình yêu nam nữ. Mặc dù, nơi mềm mại nhất trong nội tâm hắn đã bị An Thư chạm đến, nhưng hắn vẫn cố gắng bình tĩnh lại, không để mình sinh ra tình cảm.
Ta không phải rất tốt sao, khóc cái gì mà khóc, nếu còn khóc nữa ta sẽ để đám quân vệ này đem ngươi đi đấy!
Chiến Vũ trêu ghẹo nói. An Thư nín khóc nở nụ cười, một cái ôm lấy Chiến Vũ, vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc kia.
Ta thật sự sợ Thiếu gia lại một lần nữa rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4805391/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.