Tại bìa rừng gần Đông Thượng, một nam nhân mang y phục đen viền trắng ung dung rảo bộ tới phía trước, nơi người Hưng Quân phái đang đứng. Y giắt thanh kiếm sau lưng và miệng ngậm bông hoa gì đó.
Thấy y đi tới, đám người quay lại lạnh lùng nhìn. Tên Trần Chí Quân cầm thanh đao quay lại đưa mắt cảnh giác. Mặt họ Trần biểu hiện rõ sự ngạc nhiên xen lẫn tò mò.
“Thiếu công tử, điều gì khiến công tử phải lặn lội tới đây?” Trần Chí Quân khẽ cười. Nụ cười biểu hiện rõ sự lo lắng.
“Tại hạ đi thi hành nhiệm vụ cho nghĩa phụ.” Cảm thấy nói bị hớ nên tên thiếu công tử nói tiếp. “À quên, cho chủ công mới đúng chứ.”
“Nhiệm vụ gì vậy?” Trần Chí Quân dò hỏi.
“Cũng chả có gì lớn lắm. Chỉ là tiễn Trần trưởng môn đi một đoạn thôi.” Tên thiếu công tử nhếch môi cười. Vẻ mặt trông đầy nham hiểm.
Tiễn một đoạn ư. Ngươi nghĩ mình có đủ tư cách sao, Trần Chí Quân nghĩ thầm rồi nói. “Tại hạ có thể tự đi, không cần phải làm phiền đến thiếu công tử.” Họ Trần mỉm cười.
“Trần trưởng môn, chúng ta đều là những người hiểu chuyện. Thay vì vòng vo, sao chúng ta không vào luôn chủ đề chính đi.” Thiếu công tử lắc đầu qua lại, những tiếng rắc vang lên. “Trần trưởng môn muốn ra đi nhẹ nhàng hay là sao.”
Tên cẩu tặc đó muốn hạ sát ta để trục lợi ư. Nhà ngươi đánh giá ta quá thấp rồi đấy. Ngươi nghĩ cái quái gì mà lại sai một đứa vắt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-chien-giang-ho/2921212/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.